< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
A Canticle in steps. When troubled, I cried out to the Lord, and he heard me.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
O Lord, free my soul from lips of iniquity and from the deceitful tongue.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
What will be given to you, or what will be added to you, for a deceitful tongue?:
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
the sharp arrows of the powerful, along with the burning coals of desolation.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Woe to me, for my sojourning has been prolonged. I have lived with the inhabitants of Kedar.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
My soul has long been a sojourner.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
With those who hated peace, I was peaceful. When I spoke to them, they fought against me without cause.