< Thánh Thi 120 >
1 Trong cơn gian truân tôi kêu cầu Ðức Giê-hô-va; Ngài bèn đáp lời tôi.
Hodočasnička pjesma Kad bijah u nevolji, Jahvi zavapih i on me usliša.
2 Hỡi Ðức Giê-hô-va, xin hãy giải cứu linh hồn tôi khỏi mọi dối trá, Khỏi lưỡi phỉnh gạt.
Jahve, izbavi dušu moju od usana prijevarnih, od zlobna jezika!
3 Ớ lưỡi phỉnh gạt, người ta sẽ ban cho ngươi chi? Thêm cho ngươi điều gì nữa?
Kojim zlom da te prokunem, zlobni jeziče?
4 Aét là tên nhọn của dõng sĩ, Và than đỏ hực của cây giêng-giếng.
Strelicama oštrim iz ratničke ruke i ugljevljem žarkim.
5 Khốn nạn cho tôi vì tôi ngụ trong Mê-siếc, Và ở dưới các trại Kê-đa.
Jao meni što mi je boraviti u Mešeku i stanovati u šatorima kedarskim!
6 Lâu lắm linh hồn tôi chung ở Với kẻ ghét sự hòa bình.
Predugo mi duša mora živjeti s mrziteljima mira.
7 Tôi muốn sự hòa bình; nhưng khi tôi nói đến, Chúng nó bèn muốn sự giặc giã.
Kada o miru govorim, oni sile na rat.