< Rô-ma 14 >
1 Hãy tiếp nhận các tín hữu còn yếu đức tin, đừng chỉ trích họ về những gì họ nghĩ đúng hay sai.
HIM that is weak in faith take by the hand, and enter not into niceties of disputes.
2 Có người tin mình ăn được mọi thức ăn. Nhưng có tín hữu khác với lương tâm nhạy bén chỉ ăn rau mà thôi.
One man indeed thinketh he may eat all meats; another, who is weak, eateth vegetables.
3 Người ăn được mọi món đừng khinh bỉ người không ăn, và người không ăn cũng đừng lên án người ăn, vì Đức Chúa Trời đã chấp nhận họ.
Let not him that eateth despise him that eateth not, and let not him that eateth not judge him that eateth; for God hath accepted him.
4 Anh chị em là ai mà kết án các đầy tớ của Chúa? Họ làm đúng hay sai, thành công hay thất bại đều thuộc thẩm quyền của Chúa. Nhưng nhờ Chúa giúp đỡ, họ sẽ thành công.
Who art thou that judgest another man’s servant? To his own master he standeth or falleth; but he shall be established: for God is able to establish him.
5 Cũng vậy, có người cho rằng ngày này tốt hơn các ngày khác, trong khi người khác xem mọi ngày như nhau. Điều này mỗi người nên tự mình thẩm định.
One man judgeth one day different from another day: another judgeth every day alike. Let every man be fully persuaded in his own mind.
6 Người giữ lễ nhằm mục đích thờ phượng Chúa. Người ăn muốn tôn vinh Chúa, vì tạ ơn Ngài cho thức ăn. Người không ăn, cũng nhằm mục đích tôn vinh Chúa và tạ ơn Ngài.
He that observeth a day, to the Lord he observeth it; and he that observeth not a day, to the Lord he doth not observe it. He that eateth, to the Lord he eateth, for he giveth thanks to God; and he that eateth not, to the Lord he eateth not, and giveth thanks to God.
7 Vì chúng ta không ai còn sống cho mình, hoặc chết cho mình cả.
For no one of us liveth to himself, and no one dieth to himself.
8 Chúng ta sống để tôn vinh Chúa. Nếu được chết, cũng để tôn vinh Chúa. Vậy, dù sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa.
For whether we live, to the Lord we live, and whether we die, to the Lord we die; whether therefore we live, or whether we die, we are the Lord’s.
9 Vì Chúa Cứu Thế đã chết và sống lại để tể trị mọi người, dù còn sống hay đã chết.
For to this end Christ both died, and rose again, and revived, that he might be the Lord both of the dead and of the living.
10 Vậy, tại sao còn dám chỉ trích tín hữu khác? Tại sao khinh bỉ anh chị em mình? Đừng quên tất cả chúng ta đều sẽ bị xét xử trước tòa án của Đức Chúa Trời.
But thou, why judgest thou thy brother? And thou, why dost thou disparage thy brother? for we must all appear before the judgment-seat of Christ.
11 Vì Thánh Kinh chép: “Chúa Hằng Hữu phán: ‘Thật như Ta hằng sống, mọi đầu gối sẽ quỳ xuống trước mặt Ta, và mọi lưỡi sẽ ca tụng Đức Chúa Trời.’”
For it is written, “As I live, saith the Lord, every knee shall bow to me, and every tongue shall make confession to God.”
12 Như thế, mỗi chúng ta đều sẽ khai trình mọi việc trong đời mình cho Đức Chúa Trời.
Assuredly then every one of us shall give an account of himself to God.
13 Vậy, anh chị em nên chấm dứt việc kết án nhau, nhưng hãy quyết định không tạo chướng ngại cho anh chị em mình vấp ngã.
Let us therefore no more judge one another; but judge this rather, that no one put a stumbling-block or offence before his brother.
14 Nhờ Chúa Giê-xu chỉ dạy, tôi biết chắc không một thức ăn nào có bản chất ô uế, nhưng nếu có người cho là ô uế, thì chỉ ô uế đối với người đó.
I know, and am convinced by the Lord Jesus, that there is nothing unclean of itself; but to him who thinketh any thing to be unclean, to him it is unclean.
15 Nếu thức ăn của anh chị em làm cho một tín hữu bị tổn thương, anh chị em không hành động theo tình yêu thương nữa. Đừng để thức ăn của anh chị em hủy diệt người được Chúa Cứu Thế chịu chết thay.
But if by meat thy brother is grieved, thou walkest no more according to love. Do not by thy meat destroy him for whom Christ died.
16 Đừng để việc tốt của anh chị em làm cớ cho người ta chỉ trích.
Let not therefore food, which is good for you, give occasion of reproach.
17 Điều thiết yếu trong Nước của Đức Chúa Trời không phải là ăn uống, nhưng là sống thiện lành, bình an và vui vẻ trong Chúa Thánh Linh.
For the kingdom of God is not meat and drink, but righteousness, and peace, and joy in the Holy Ghost.
18 Người nào phục vụ Chúa Cứu Thế theo tinh thần đó, sẽ được Đức Chúa Trời hài lòng và người ta tán thưởng.
For he who in these things is the servant of Christ, is acceptable to God, and approved of men.
19 Vậy, chúng ta hãy cố gắng thực hiện sự hòa hợp trong Hội Thánh, và gây dựng lẫn nhau.
Well then, let us earnestly pursue the things that conduce to peace, and the things which are for mutual edification.
20 Đừng để thức ăn làm hỏng việc của Đức Chúa Trời. Mọi thức ăn đều được chấp nhận, nhưng ăn uống mà gây cho người khác vấp phạm thì thật xấu.
For the sake of meat destroy not the work of God. All things indeed are clean; but it is an evil thing for a man to eat, giving offence.
21 Tốt hơn là đừng ăn thịt, uống rượu hoặc làm gì cho anh chị em mình vấp phạm.
It is laudable not to eat flesh, or to drink wine, nor to do any thing whereby thy brother is stumbled, or scandalized, or weakened.
22 Điều gì anh chị em tin là đúng, hãy giữ cho mình; Đức Chúa Trời chấp thuận là đủ. Phước cho người không bị lương tâm lên án khi làm điều mình biết là phải.
Hast thou faith, exercise it before God within thyself. Blessed is the man who condemneth not himself in that which he alloweth.
23 Nhưng nếu anh chị em nghi ngờ có nên ăn thức ăn nào đó hay không mà vẫn ăn là có tội vì anh chị em không theo lương tâm mình. Mọi việc, nếu tin là không đúng mà vẫn làm, là anh chị em phạm tội.
But he that maketh a difference between meats, if he eat is condemned, because he doth it not by faith: for every thing which is not of faith, is sin.