< Thánh Thi 88 >
1 (Thơ của con cháu Cô-ra. Giáo huấn ca của Hê-man ở Ê-than, soạn cho nhạc trưởng, theo điệu “Đau thương”) Lạy Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi con, con kêu cầu Chúa suốt ngày. Con đến với Chúa suốt đêm.
Gospode Bože, spasitelju moj, danju vièem i noæu pred tobom.
2 Xin nghe lời con cầu nguyện, xin lắng nghe tiếng con kêu khóc.
Nek izaðe preda te molitva moja, prigni uho svoje k jauku mojemu;
3 Vì linh hồn con tràn đầy khổ đau, và mạng sống con gần kề âm phủ. (Sheol )
Jer je duša moja puna jada, i život se moj primaèe paklu. (Sheol )
4 Con bị xem như người thiệt mạng, như một người sức cùng lực tận.
Izjednaèih se s onima koji u grob odlaze, postadoh kao èovjek bez sile,
5 Họ để con giữa những người chết, và con nằm như xác chết trong mồ mả. Con bị lãng quên, bị dứt khỏi sự chăm sóc của Ngài.
Kao meðu mrtve baèen, kao ubijeni, koji leže u grobu, kojih se više ne sjeæaš, i koji su od ruke tvoje daleko.
6 Chúa đã đặt con vào đáy mộ, trong vùng sâu tăm tối tử vong.
Metnuo si me u jamu najdonju, u tamu, u bezdanu.
7 Cơn thịnh nộ Chúa đè ép con; các lượn sóng Ngài phủ con ngập lút.
Oteža mi gnjev tvoj, i svima valima svojim udaraš me.
8 Chúa khiến bạn bè con xa lánh, ghê tởm con như thấy người bị phong hủi. Con bị vây khốn, không lối thoát.
Udaljio si od mene poznanike moje, njima si me omrazio; zatvoren sam, i ne mogu izaæi.
9 Mắt con mờ đi vì khổ nạn. Chúa Hằng Hữu ơi, con kêu cầu Chúa mỗi ngày. Tay con đưa lên hướng về Chúa.
Oko moje usahnu od jada, vièem te, Gospode, vas dan, pružam k tebi ruke svoje.
10 Chúa có làm phép mầu cho người chết sao? Người chết có vùng dậy ca ngợi Chúa ư?
Eda li æeš na mrtvima èiniti èudesa? ili æe mrtvi ustati i tebe slaviti?
11 Ai truyền bá nhân ái Chúa dưới mộ? Âm phủ có nghe nói đến lòng thành tín Chúa chăng?
Eda li æe se u grobu pripovijedati milost tvoja, i istina tvoja u truhljenju?
12 Cõi u minh sao biết việc diệu kỳ? Ai còn nhắc đức công chính Ngài trong đất quên lãng?
Eda li æe u tami poznati èudesa tvoja, i pravdu tvoju gdje se sve zaboravlja?
13 Lạy Chúa Hằng Hữu, con kêu xin Ngài. Từ sáng sớm, tiếng nguyện cầu thấu đến Chúa.
Ali ja, Gospode, k tebi vièem, i jutrom molitva moja sreta te.
14 Chúa Hằng Hữu ơi, sao Ngài từ bỏ con? Sao Chúa giấu mặt không cho con thấy?
Zašto, Gospode, odbacuješ dušu moju, i odvraæaš lice svoje od mene?
15 Từ tuổi thanh xuân, con đã bị hoạn nạn hiểm nghèo. Chúa làm con kinh hãi nên con đành tuyệt vọng.
Muèim se i izdišem od udaraca, podnosim strahote tvoje, bez nadanja sam.
16 Thịnh nộ Chúa như sóng cồn vùi dập, Nổi kinh hoàng của Chúa tiêu diệt con.
Gnjev tvoj stiže me, strahote tvoje razdiru me.
17 Chúng nó bao phủ con hằng ngày. Chúng nó vây bọc con hàng hàng, lớp lớp.
Optjeèu me svaki dan kao voda, stežu me otsvuda.
18 Chúa khiến người yêu và bạn hữu tránh né con. Con chỉ còn làm bạn với bóng tối.
Udaljio si od mene druga i prijatelja; poznanici moji sakrili su se u mrak.