< Thánh Thi 87 >
1 (Thơ của con cháu Cô-ra) Chúa Hằng Hữu xây nền móng Ngài trên núi thánh.
Ko e Saame pe ko e Hiva ki he ngaahi foha ʻo Kola. Ko hono tuʻunga ʻoku ʻi he ngaahi moʻunga māʻoniʻoni.
2 Chúa mến chuộng thành Si-ôn, hơn bất cứ thành nào của Gia-cốp.
ʻOku ʻofa lahi hake ʻa Sihova ki he ngaahi matapā ʻo Saione, ʻi he ngaahi nofoʻanga kotoa pē ʻo Sēkope.
3 Ôi thành trì của Đức Chúa Trời vinh quang thành Chúa được đề cao!
ʻA e kolo ʻoe ʻOtua, ʻoku talanoa ʻaki ʻae ngaahi meʻa ongoongolelei ʻiate koe. (Sila)
4 Ta sẽ nói đến Ra-háp và Ba-by-lôn là những nơi biết Ta— Phi-li-tin, Ty-rơ, và ngay cả Ê-thi-ô-pi xa xôi. Tất cả họ sẽ trở nên công dân của Giê-ru-sa-lem!
“Te u fakahā ʻa Lehapi mo Papilone kiate kinautolu ʻoku ʻiloʻi au: vakai, ko Filisitia, mo Taia, mo ʻItiopea; “naʻe fanauʻi ʻi ai ʻae tangata ni.”
5 Phải người ta sẽ nói về Si-ôn rằng: “Người này người nọ sinh tại đó.” Và Đấng Chí Cao sẽ ban phước cho thành này.
Pea ʻe lau pehē ki Saione, “Ko e tangata ni mo e tangata na naʻe fanauʻi ʻi ai”: pea ʻe fakatuʻumaʻu ia ʻe he Fungani Māʻolunga.
6 Khi Chúa Hằng Hữu kiểm kê dân số, sẽ ghi rõ: “Tất cả họ là công dân của Giê-ru-sa-lem.”
ʻE lau ʻe Sihova, ʻi heʻene tohi ʻae kakai, “ko e tangata ni naʻe fanauʻi ʻi ai.” (Sila)
7 Người ta sẽ thổi sáo và hát mừng: “Các nguồn cảm hứng của ta xuất phát từ Giê-ru-sa-lem!”
ʻE ʻi ai fakatouʻosi ʻae kau hiva mo e kau pulotu ʻoe ngaahi meʻa faiva: “ko ʻeku ngaahi matavai kotoa pē ʻoku ʻiate koe.”