< Thánh Thi 8 >
1 (Thơ của Đa-vít, soạn cho nhạc trưởng, theo điệu Gít-ti) Lạy Chúa Hằng Hữu, Chúa của chúng con, uy danh Chúa vang lừng khắp đất! Vinh quang Ngài chiếu rạng trời cao.
Господе, Господе наш! Како је величанствено име Твоје по свој земљи! Подигао си славу своју више небеса.
2 Từ môi miệng trẻ thơ và hài nhi, Chúa đã đặt vào lời ca ngợi, khiến quân thù câm nín.
У устима мале деце и која сисају чиниш себи хвалу насупрот непријатељима својим, да би учинио да замукне непријатељ и немирник.
3 Khi con nhìn bầu trời lúc đêm và thấy các công trình của ngón tay Chúa— mặt trăng và các tinh tú mà Chúa sáng tạo—
Кад погледам небеса Твоја, дело прста Твојих, месец и звезде, које си Ти поставио;
4 con không thể nào hiểu thấu, con loài người là chi mà Chúa phải nhọc lòng?
Шта је човек, те га се опомињеш, или син човечји, те га полазиш?
5 Chúa tạo người chỉ kém Đức Chúa Trời một chút, đội lên đầu danh dự và vinh quang.
Учинио си га мало мањег од анђела, славом и чашћу венчао си га;
6 Cho người cai quản toàn vũ trụ, khiến muôn loài đều phải phục tùng—
Поставио си га господарем над делима руку својих, све си метнуо под ноге његове,
7 gia súc và bầy vật cùng tất cả thú rừng,
Овце и волове све, и дивље звериње,
8 đến các loại chim trên trời, cá dưới biển, và mọi sinh vật dưới đại dương.
Птице небеске и рибе морске, шта год иде морским путевима.
9 Lạy Chúa Hằng Hữu, Chúa chúng con, uy danh Chúa vang lừng khắp đất!
Господе, Господе наш! Како је величанствено име Твоје по свој земљи!