< Thánh Thi 74 >
1 (Thơ của A-sáp—Giáo huấn ca) Lạy Đức Chúa Trời, tại sao Chúa ruồng rẫy chúng con? Sao cơn giận Chúa vẫn âm ỉ với đàn chiên của đồng cỏ Ngài?
A maskil of Asaph. Why, O God, have you spurned us forever? Why smokes your wrath against the sheep of your pasture?
2 Xin nhớ lại dân mà Chúa đã chọn từ xưa, đại tộc mà Ngài đã chuộc làm cơ nghiệp! Và ngọn núi Si-ôn, nơi Ngài ngự trị trên đất.
Remember the community you purchased of old to become by redemption the tribe of your heritage, Zion, the mountain you made your home.
3 Xin Chúa quang lâm thị sát cảnh điêu tàn; quân thù đã phá tan nơi thánh Chúa.
Rouse yourself, visit its ruins complete. In the temple the foe has made havoc of all things.
4 Quân thù gào thét giữa nơi Chúa gặp gỡ chúng con; họ ngạo nghễ trương cờ lên làm hiệu.
Like lions your enemies roared through your house, replacing our symbols by signs of their own,
5 Họ tung hoành như người tiều phu triệt hạ để phá hoang rừng cây rậm rạp.
hacking, like woodsmen who lift axes on thickets of trees,
6 Chúng phá nát những đồ chạm trổ không nương tay, bằng rìu và búa.
smashing with hatchets and hammers all of its carved work together.
7 Họ châm lửa đốt nơi thánh Chúa. Biến nơi Danh Ngài ngự ra ô uế.
They have set your temple on fire, to the very ground they have outraged the place where lives your name.
8 Họ bảo: “Bọn ta sẽ diệt phá mọi thứ!” Rồi thiêu hủy những nơi thờ phượng Đức Chúa Trời.
They have said in their heart, “Let us utterly crush them.” They have burned all the houses of God in the land.
9 Chúng con không còn thấy những dấu lạ. Các nhà tiên tri cũng đều vắng bóng, không ai biết thảm cảnh này bao giờ chấm dứt.
No symbol of ours do we see any more: no prophet is there any more, none is with us who knows how long.
10 Lạy Đức Chúa Trời, quân thù còn chế giễu đến bao giờ? Sao phe địch còn sỉ nhục Danh Chúa mãi?
How long, O God, is the foe to insult? Shall the enemy spurn your name forever?
11 Sao Chúa cầm giữ sức mạnh trong tay phải? Xin vung tay ra và tiêu diệt họ đi.
Why, O Lord, do you hold back your hand, why keep your right hand in the folds of your robe?
12 Chúa, Đức Chúa Trời, là Vua của tôi từ nghìn xưa, đem ơn cứu rỗi xuống trần thế.
Yet God is our king from the ancient days, in the midst of the earth working deeds of salvation.
13 Dùng sức mạnh rạch biển ra, và nhận đầu quái vật trong biển xuống nước sâu.
It was you who did cleave the sea by your might, and shatter the heads of the ocean monsters.
14 Chúa chà nát đầu thủy quái Lê-vi-a-than, đem thịt nó cho muông thú trong hoang mạc.
It was you who did crush many-headed Leviathan, and give him as food to the beasts of the wilderness.
15 Chúa chẻ núi, tạo dòng suối ngọt, khiến các sông chảy xiết phải khô cạn.
It was you who did cleave the fountains and torrents; it was you who did dry the perennial streams.
16 Cả ngày lẫn đêm đều thuộc về Chúa; Ngài tạo mặt trời, dựng mặt trăng.
Yours is the day; yours, too, is the night, it was you who did establish the sun and the star.
17 Quy định giới hạn địa cầu, Ngài ấn định mùa đông và mùa hạ.
It was you who did fix all the borders of earth: summer and winter it’s you who have made them.
18 Lạy Chúa Hằng Hữu, xin nhớ lại lời quân thù chế nhạo. Đám dân ngu dại xúc phạm Danh Ngài.
Yet, for all this, the foe has insulted you, Lord, and a nation of fools has reviled your name.
19 Xin đừng để dã thú hủy diệt bồ câu của Ngài. Xin đừng quên người khốn khổ mãi mãi.
Do not give your dove to the beasts, do not forget your afflicted forever.
20 Xin nhớ đến giao ước Ngài hứa, vì các nơi tối tăm nhung nhúc lũ người bạo ngược!
Look to the sleek ones – how full they are: the dark places of earth are the dwellings of violence.
21 Xin đừng để người bị áp bức phải hổ nhục quay về. Nguyện người khốn cùng tụng ca Danh Chúa.
O let not the downtrodden turn back ashamed: let the poor and the needy sing praise to your name.
22 Lạy Đức Chúa Trời, xin vùng dậy, bênh vực chính nghĩa Ngài. Xin nhớ lời sỉ nhục hằng ngày của người vô đạo.
Arise, God, and defend your cause: remember how fools all the day insult you.
23 Xin đừng quên tiếng la hét của quân thù, tiếng la, gào thét thường xuyên chống Chúa.
Do not forget the uproar of your enemies, the din of your foes that ascends evermore.