< Thánh Thi 38 >
1 (Thơ của Đa-vít, để tưởng nhớ) Lạy Chúa Hằng Hữu, xin đừng quở trách con trong cơn giận, lúc Ngài thịnh nộ, xin chớ sửa phạt con.
O LORD, rebuke me not in thy wrath: neither chasten me in thy hot displeasure.
2 Mũi tên Chúa bắn sâu vào thịt, bàn tay Ngài đè nặng trên con.
For thine arrows stick fast in me, and thy hand presseth me sore.
3 Vì Chúa giận, thân con yếu ớt; do tội con, xương cốt mỏi mòn.
There is no soundness in my flesh because of thine anger; neither is there any rest in my bones because of my sin.
4 Tội ác con ngập đầu— nặng nề đè bẹp cả tâm thân,
For mine iniquities are gone over mine head: as an heavy burden they are too heavy for me.
5 Vết thương lòng lở loét thối tha, vì khờ dại đòn roi con chịu.
My wounds stink and are corrupt because of my foolishness.
6 Con cúi mặt khom mình trong tủi nhục. Phiền muộn ngày đêm rục cõi lòng.
I am troubled; I am bowed down greatly; I go mourning all the day long.
7 Đòn vọt, lưng con đau như bỏng, những lằn roi cày nát thịt da.
For my loins are filled with a loathsome disease: and there is no soundness in my flesh.
8 Con gập người, kiệt lực, nhược suy. Vì đau đớn nát lòng, con rên rỉ.
I am feeble and sore broken: I have roared by reason of the disquietness of my heart.
9 Chúa Hằng Hữu ôi, Chúa biết mọi điều con ao ước; tiếng thở than chẳng giấu được Ngài.
Lord, all my desire is before thee; and my groaning is not hid from thee.
10 Tim đập dồn, sức tàn lực kiệt, đôi mắt lòa, bóng tối tràn lan.
My heart panteth, my strength faileth me: as for the light of mine eyes, it also is gone from me.
11 Bạn hữu, thân sơ đều lảng tránh. Gia đình thân thích cũng dang xa.
My lovers and my friends stand aloof from my sore; and my kinsmen stand afar off.
12 Người săn mạng lo chăng bẫy lưới. Bọn ác nhân mưu kế hại người. Suốt ngày lo tính chuyện dối gian.
They also that seek after my life lay snares for me: and they that seek my hurt speak mischievous things, and imagine deceits all the day long.
13 Con như người điếc, chẳng nghe, chẳng biết, như người câm, không mở miệng.
But I, as a deaf man, heard not; and I was as a dumb man that openeth not his mouth.
14 Phải, con như người điếc chẳng nghe, miệng không có lời đối đáp.
Thus I was as a man that heareth not, and in whose mouth are no reproofs.
15 Lạy Chúa Hằng Hữu, con đang trông đợi. Xin đáp lời, lạy Chúa, Đức Chúa Trời con.
For in thee, O Lord, do I hope: thou wilt hear, O Lord my God.
16 Con cầu nguyện: “Xin đừng để kẻ thù con hả hê hay vui mừng vì chân con trượt ngã.”
For I said, Hear me, lest otherwise they should rejoice over me: when my foot slippeth, they magnify themselves against me.
17 Con kiệt lực, chân không đứng vững, nỗi đau thương đeo đẳng không rời.
For I am ready to halt, and my sorrow is continually before me.
18 Con xưng ra tội lỗi con; con ăn năn thống hối về những việc con đã làm.
For I will declare mine iniquity; I will be sorry for my sin.
19 Quân thù đông vây bọc trong ngoài, người vô cớ ghét con chẳng hiếm.
But mine enemies are lively, and they are strong: and they that hate me wrongfully are multiplied.
20 Họ lấy điều dữ trả điều lành cho con, chỉ vì con làm theo ý Chúa.
They also that render evil for good are mine adversaries; because I follow the thing that good is.
21 Lạy Chúa Hằng Hữu, xin chớ bỏ rơi con. Đức Chúa Trời của con, xin đừng ngoảnh mặt.
Forsake me not, O Lord: O my God, be not far from me.
22 Xin mau cứu giúp con, Lạy Chúa Hằng Hữu, Đấng Cứu Rỗi con.
Make haste to help me, O Lord my salvation.