< Thánh Thi 129 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Khi tôi còn trẻ, nhiều lần họ gây khốn khổ cho tôi. Bây giờ, Ít-ra-ên hãy lập lại:
Mnogo mi dosaðivaše od mladosti moje, neka reèe Izrailj,
2 Khi tôi còn trẻ, nhiều lần họ gây khốn khổ cho tôi, nhưng không thắng nổi tôi.
Mnogo mi dosaðivaše od mladosti moje, ali me ne svladaše.
3 Họ kéo cày trên lưng tôi, rạch dài thành luống.
Na leðima mojim oraše oraèi, i vodiše duge brazde svoje.
4 Chúa Hằng Hữu rất công minh; Ngài cắt đứt dây trói của người ác.
Gospod je pravedan; isijeèe konopce bezbožnièke.
5 Nguyện những ai ghen ghét Si-ôn phải thất bại xấu hổ.
Postidjeæe se, odbiæe se svi koji nenavide Sion.
6 Nguyện họ như cỏ cây mọc trên mái nhà, khô héo trước khi bị nhổ.
Biæe kao trava na krovovima, koja se sasušuje prije nego se poèupa,
7 Người gặt cũng như người bó, thu hoạch ít ỏi, không đầy bàn tay.
Od koje neæe žetelac napuniti ruke svoje, niti naruèja svojega vezilac;
8 Nguyện người qua lại từ chối nói lời chúc phước này: “Xin Chúa Hằng Hữu ban phước cho các anh; cầu phước lành cho các anh nhân danh Chúa Hằng Hữu.”
I koji prolaze neæe reæi: “Blagoslov Gospodnji na vama! blagosiljamo vas imenom Gospodnjim.”