< Thánh Thi 126 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Khi Chúa Hằng Hữu đem dân lưu đày Si-ôn trở về, thật như một giấc mơ!
En sang ved festreisene. Da Herren lot Sions fanger vende tilbake, var vi som drømmende;
2 Miệng chúng ta đầy tiếng vui cười, lưỡi chúng ta vang khúc nhạc mừng vui. Người nước ngoài đều nhìn nhận: “Chúa Hằng Hữu đã làm những việc vĩ đại cho họ.”
da fyltes vår munn med latter, og vår tunge med jubel, da sa de iblandt hedningene: Store ting har Herren gjort imot disse.
3 Phải, Chúa Hằng Hữu đã làm những việc vĩ đại cho chúng ta! Nên chúng ta vui mừng!
Store ting har Herren gjort imot oss; vi blev glade.
4 Chúa Hằng Hữu, xin đưa dẫn dân lưu đày chúng con trở về, như các dòng suối làm cho hoang mạc xanh tươi trở lại.
Herre, la våre fanger vende tilbake likesom bekker i sydlandet!
5 Người gieo với nước mắt sẽ gặt trong tiếng cười.
De som sår med gråt, skal høste fryderop.
6 Khi mang hạt giống đi gieo thì đầy nước mắt, nhưng lúc gánh lúa về thì đầy tiếng reo vui.
De går gråtende og bærer den de strør ut; de kommer hjem fryderop og bærer sine kornbånd.