< Thánh Thi 126 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Khi Chúa Hằng Hữu đem dân lưu đày Si-ôn trở về, thật như một giấc mơ!
A Song of Degrees. When the Lord turned the captivity of Sion, we became as comforted ones.
2 Miệng chúng ta đầy tiếng vui cười, lưỡi chúng ta vang khúc nhạc mừng vui. Người nước ngoài đều nhìn nhận: “Chúa Hằng Hữu đã làm những việc vĩ đại cho họ.”
Then was our mouth filled with joy, and our tongue with exultation: then would they say amongst the Gentiles,
3 Phải, Chúa Hằng Hữu đã làm những việc vĩ đại cho chúng ta! Nên chúng ta vui mừng!
The Lord has done great things amongst them. The Lord has done great things for us, we became joyful.
4 Chúa Hằng Hữu, xin đưa dẫn dân lưu đày chúng con trở về, như các dòng suối làm cho hoang mạc xanh tươi trở lại.
Turn, O Lord, our captivity, as the steams in the south.
5 Người gieo với nước mắt sẽ gặt trong tiếng cười.
They that sow in tears shall reap in joy.
6 Khi mang hạt giống đi gieo thì đầy nước mắt, nhưng lúc gánh lúa về thì đầy tiếng reo vui.
They went on and wept as they cast their seeds; but they shall surely come with exultation, bringing their sheaves [with them].