< Thánh Thi 122 >
1 (Thơ của Đa-vít. Bài ca lên Đền Thờ) Tôi vui khi người ta giục giã: “Chúng ta cùng đi lên nhà Chúa Hằng Hữu.”
Obradovah se kad mi rekoše: hajdemo u dom Gospodnji!
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem, chúng ta dừng chân tại cửa ngươi.
Evo, stoje noge naše na vratima tvojim, Jerusalime!
3 Thành Giê-ru-sa-lem được xây cất; liên kết nhau chặt chẽ vô cùng.
Jerusalim je izidan, kao grad sliven u jednu zgradu.
4 Các đại tộc Ít-ra-ên—con dân Chúa— đều lên đây. Y theo tục lệ Ít-ra-ên, để cảm tạ Danh Chúa Hằng Hữu.
Onamo idu plemena, plemena Gospodnja, po naredbi Izrailjevoj da slave ime Gospodnje.
5 Vì tại đây, ngôi xét xử được thiết lập, là ngôi vua nhà Đa-vít.
Ondje stoje prijestoli sudski, prijestoli doma Davidova.
6 Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem. Nguyện ai yêu ngươi sẽ được hưng thịnh.
Ištite mira Jerusalimu; neka bude dobro onima koji ljube tebe!
7 Hỡi Giê-ru-sa-lem, nguyện cho hòa bình trong thành và thịnh vượng trong lâu đài.
Neka bude mir oko zidova tvojih, i èestitost u dvorima tvojim!
8 Vì gia đình và bè bạn tôi, tôi nguyện cầu: “Nguyện ngươi được an lạc.”
Radi braæe svoje, i prijatelja svojih govorim: mir ti!
9 Vì nhà Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta, Tôi cầu xin phước lành cho ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem.
Radi doma Gospoda Boga našega želim ti dobro.