< Thánh Thi 122 >
1 (Thơ của Đa-vít. Bài ca lên Đền Thờ) Tôi vui khi người ta giục giã: “Chúng ta cùng đi lên nhà Chúa Hằng Hữu.”
Jeg glædede mig ved dem, som sagde til mig: Vi ville gaa til Herrens Hus.
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem, chúng ta dừng chân tại cửa ngươi.
Vore Fødder stode i dine Porte, Jerusalem!
3 Thành Giê-ru-sa-lem được xây cất; liên kết nhau chặt chẽ vô cùng.
Jerusalem, du, som er bygget op som en Stad, der er tæt sammenbygget,
4 Các đại tộc Ít-ra-ên—con dân Chúa— đều lên đây. Y theo tục lệ Ít-ra-ên, để cảm tạ Danh Chúa Hằng Hữu.
hvorhen Stammerne droge op, Herrens Stammer efter Israels Lov, for at prise Herrens Navn.
5 Vì tại đây, ngôi xét xử được thiết lập, là ngôi vua nhà Đa-vít.
Thi der var Stole satte til Dom, Stole for Davids Hus.
6 Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem. Nguyện ai yêu ngươi sẽ được hưng thịnh.
Beder om Jerusalems Fred; Ro finde de, som elske dig.
7 Hỡi Giê-ru-sa-lem, nguyện cho hòa bình trong thành và thịnh vượng trong lâu đài.
Der være Fred paa din Mur, Ro i dine Paladser!
8 Vì gia đình và bè bạn tôi, tôi nguyện cầu: “Nguyện ngươi được an lạc.”
For mine Brødres og mine Venners Skyld vil jeg sige: Fred være i dig!
9 Vì nhà Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta, Tôi cầu xin phước lành cho ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem.
For Herrens vor Guds Hus's Skyld vil jeg søge dit Bedste.