< Thánh Thi 121 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
Un cántico para los peregrinos que van a Jerusalén. Alzo la vista hacia los montes, pero, ¿Es de allí de donde viene mi ayuda?
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Mi ayuda viene del Señor, quien hizo los cielos y la tierra.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
Él no te dejará caer; Él, que cuida de ti no caerá dormido.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
De hecho, Él, que te cuida, no toma siestas ni se adormece nunca.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
El Señor es quien te cuida; el Señor es quien te protege; Él permanece a tu lado.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
El sol no te herirá durante el día, ni la luna durante la noche.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
El Señor te protegerá de todos los malos; y te mantendrá a salvo.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
El Señor te protegerá en tu entrar y en tu salir, desde ahora y para siempre.

< Thánh Thi 121 >