< Thánh Thi 121 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
Svoje oči bom povzdignil h goram, od koder prihaja moja pomoč.
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Moja pomoč prihaja od Gospoda, ki je naredil nebo in zemljo.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
Ne bo trpel, da bi bilo tvoje stopalo premaknjeno. On, ki te varuje, ne bo dremal.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Glej, kdor varuje Izraela, ne bo niti dremal niti spal.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
Gospod je tvoj čuvaj; Gospod je tvoja senca na tvoji desnici.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
Sonce te ne bo udarilo podnevi niti luna ponoči.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
Gospod te bo varoval pred vsem zlom; varoval bo tvojo dušo.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
Gospod bo ohranil tvoje odhajanje in tvoje prihajanje od tega časa dalje in na vékomaj.

< Thánh Thi 121 >