< Thánh Thi 121 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
O cântare a treptelor. Îmi ridic ochii spre munți, de unde îmi vine ajutorul.
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Ajutorul îmi vine de la DOMNUL, care a făcut cerul și pământul.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
El nu va lăsa să ți se clatine piciorul, cel ce te păzește nu va dormita.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Iată, cel ce păzește pe Israel nu va dormita, nici nu va dormi.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
DOMNUL este păzitorul tău, DOMNUL este umbra ta peste dreapta ta.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
Soarele nu te va lovi ziua, nici luna noaptea.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
DOMNUL te va păstra de la tot răul, îți va păstra sufletul.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
DOMNUL va păstra ieșirea ta și intrarea ta, de acum înainte și pentru totdeauna.