< Thánh Thi 121 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
Canticum graduum. Levavi oculos meos in montes, unde veniet auxilium mihi.
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Auxilium meum a Domino, qui fecit caelum et terram.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
Non det in commotionem pedem tuum: neque dormitet qui custodit te.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Ecce non dormitabit neque dormiet, qui custodit Israel.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
Dominus custodit te, Dominus protectio tua, super manum dexteram tuam.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
Per diem sol non uret te: neque luna per noctem.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
Dominus custodit te ab omni malo: custodiat animam tuam Dominus.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
Dominus custodiat introitum tuum, et exitum tuum: ex hoc nunc, et usque in saeculum.