< Thánh Thi 121 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
Cantique graduel. Je lève mes yeux vers les montagnes: d'où me viendra le secours?
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Le secours me viendra de l'Éternel, créateur des Cieux et de la terre.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
Il ne permettra pas que ton pied bronche, ton gardien ne sommeille pas.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Voici, Il ne dort pas, ne sommeille pas, le gardien d'Israël.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
L'Éternel est ton gardien, l'Éternel est ton abri, à ta droite.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
Le jour, le soleil ne te portera pas ses coups, non plus que la lune pendant la nuit.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
L'Éternel te préservera de tout mal, Il gardera ton âme.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
Que tu entres, que tu sortes, l'Éternel te gardera, dès maintenant jusqu'à l'éternité.

< Thánh Thi 121 >