< Thánh Thi 121 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
I have lifted up my eyes to the mountains, from whence help shall come to me.
2 Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
My help is from the Lord, who made heaven and earth.
3 Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
May he not suffer thy foot to be moved: neither let him slumber that keepeth thee.
4 Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Behold he shall neither slumber nor sleep, that keepeth Israel.
5 Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
The Lord is thy keeper, the Lord is thy protection upon thy right hand.
6 Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
The sun shall not burn thee by day: nor the moon by night.
7 Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
The Lord keepeth thee from all evil: may the Lord keep thy soul.
8 Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.
May the Lord keep thy going in and thy going out; from henceforth now and for ever.

< Thánh Thi 121 >