< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Pesem preizvrstna. Gospoda sem klical v največji stiski svoji, in uslišal me je.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Gospod, reši me ustne lažnjive, zvijačnega jezika.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Kaj naj ti dá, ali kaj pridene jezik zvijačni?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Besede podobne ostrim pušicam mogočnega, primérne žarjavici brinjevi.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Gorjé meni, ker popotujem toliko časa, stanujem kakor prebivalci šatorov Kedarski.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Predolgo zdí se duši moji da je prebivala pri sovražniku mirú.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Jaz ljubim mir, ali ko govorim, kličejo oni na boj.