< Thánh Thi 120 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Ка Господу завиках у невољи својој, и услиши ме.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Господе! Избави душу моју од уста лажљивих и од језика лукавог.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Шта ће Ти дати и шта ће Ти принети језик лукави?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Он је као оштре стреле у јакога, као угљевље смреково.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Тешко мени кад сам туђин код Месеха, живим код шатора кидарских.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Дуго је живела душа моја с онима који мрзе на мир.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Ја сам миран; али кад станем говорити у њих је рат.

< Thánh Thi 120 >