< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Ka Gospodu zavikah u nevolji svojoj, i usliši me.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Gospode! izbavi dušu moju od usta lažljivijeh i od jezika lukavoga.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Šta æe ti dati i šta æe ti prinijeti jezik lukavi?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
On je kao oštre strijele u jakoga, kao ugljevlje smrekovo.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Teško meni kad sam tuðin kod Meseha, živim kod šatora Kidarskih.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Dugo je živjela duša moja s onima koji mrze na mir.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Ja sam miran; ali kad stanem govoriti, u njih je rat.