< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Nyanyian ziarah. Dalam kesesakanku aku berseru kepada TUHAN dan Ia menjawab aku:
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
"Ya TUHAN, lepaskanlah aku dari pada bibir dusta, dari pada lidah penipu."
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Apakah yang diberikan kepadamu dan apakah yang ditambahkan kepadamu, hai lidah penipu?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Panah-panah yang tajam dari pahlawan dan bara kayu arar.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Celakalah aku, karena harus tinggal sebagai orang asing di Mesekh, karena harus diam di antara kemah-kemah Kedar!
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Cukup lama aku tinggal bersama-sama dengan orang-orang yang membenci perdamaian.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Aku ini suka perdamaian, tetapi apabila aku berbicara, maka mereka menghendaki perang.