< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Cantique des degrés. À l’Éternel, en ma détresse, j’ai crié; et il m’a répondu.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Éternel! délivre mon âme de la lèvre menteuse, de la langue qui trompe.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Que te donnera-t-on, et que t’ajoutera-t-on, langue trompeuse? –
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Des flèches aiguës d’un homme puissant, et des charbons ardents de genêt.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Malheur à moi de ce que je séjourne en Méshec, de ce que je demeure avec les tentes de Kédar; –
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Que mon âme ait tant demeuré avec ceux qui haïssent la paix!
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Je veux la paix; mais si j’en parle, ils sont, eux, pour la guerre.