< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Veisu korkeimmassa Kuorissa. Minä huudan Herraa minun tuskissani, ja hän kuulee minun rukoukseni.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Herra, pelasta minun sieluni valhettelevista suista ja vääristä kielistä?
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Mitä väärä kieli taitaa sinulle tehdä? ja mitä se taitaa toimittaa?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Se on niinkuin väkevän terävät nuolet, niinkuin tuli katajissa.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Voi minua, että minä olen muukalainen Mesekin seassa! minun täytyy asua Kedarin majain seassa.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Se tulee minun sielulleni ikäväksi, asua niiden tykönä, jotka rauhaa vihaavat.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Minä pidän rauhan, mutta kuin minä puhun, niin he sodan nostavat.