< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
A Song of Ascents. Unto Yahweh, in the distress that befell me, I cried—and he answered me.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
O Yahweh! rescue thou my soul—from the false lip, from the deceitful tongue.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
What shall be given to thee, and what shall be added to thee, thou deceitful tongue?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
The arrows of the hero sharpened, with burning coals of broom.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Woe is me, That I sojourn in Meshek, —That I abide near the tents of Kedar!
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Long, hath my soul had her dwelling with him that hateth peace:
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
I, am for peace, and verily I speak, They, are for war!