< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
“A song of the degrees.” Unto the Lord, when I was in distress, did I call, and he hath answered me.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
O Lord, deliver my soul from lips of falsehood, and from a tongue of deceit.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
What will [God] give unto thee? or what will he add unto thee, thou tongue of deceit?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Sharpened arrows of the mighty, with coals of the broom-bush.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Woe is me, that I sojourn in Meshech, that I dwell in the tents of Kedar!
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Too long for herself hath my soul dwelt with him that hateth peace.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
I am for peace; but when I speak, they are for war.