< Thánh Thi 120 >
1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
A song of degrees. I called vnto the Lord in my trouble, and hee heard me.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Deliuer my soule, O Lord, from lying lippes, and from a deceitfull tongue.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
What doeth thy deceitfull tongue bring vnto thee? or what doeth it auaile thee?
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
It is as the sharpe arrowes of a mightie man, and as the coales of iuniper.
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Woe is to me that I remaine in Meschech, and dwell in the tentes of Kedar.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
My soule hath too long dwelt with him that hateth peace.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
I seeke peace, and when I speake thereof, they are bent to warre.