< Thánh Thi 120 >

1 (Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
Píseň stupňů. K Hospodinu v ssoužení svém volal jsem, a vyslyšel mne.
2 Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
Hospodine, vysvoboď duši mou od rtů lživých, a od jazyka lstivého.
3 Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Coť prospěje, aneb coť přidá jazyk lstivý,
4 Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
Podobný k střelám přeostrým silného, a k uhlí jalovcovému?
5 Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Běda mně, že pohostinu býti musím v Mešech, a přebývati v saláších Cedarských.
6 Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Dlouho bydlí duše má mezi těmi, kteříž nenávidí pokoje.
7 Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!
Já ku pokoji, ale když mluvím, oni k boji.

< Thánh Thi 120 >