< Sáng Thế 41 >
1 Hai năm sau, vua Pha-ra-ôn nằm mơ và thấy mình đang đứng bên bờ sông Nin.
At the end of two full years, Pharaoh dreamed: and behold, he stood by the river.
2 Từ dưới sông, bảy con bò béo tốt đẹp đẽ lên bờ ăn cỏ.
Behold, there came up out of the river seven cattle, sleek and fat, and they fed in the marsh grass.
3 Tiếp đó, bảy con bò khác, gầy guộc xấu xí, từ sông Nin đi lên, đứng cạnh bảy con kia bên bờ sông.
Behold, seven other cattle came up after them out of the river, ugly and thin, and stood by the other cattle on the brink of the river.
4 Bảy con bò gầy gò xấu xí nuốt bảy con bò béo tốt đẹp đẽ. Sau đó, vua Pha-ra-ôn thức giấc.
The ugly and thin cattle ate up the seven sleek and fat cattle. So Pharaoh awoke.
5 Vua ngủ lại và mơ lần thứ hai. Này, bảy bông lúa rắn chắc trổ ra từ một cây lúa.
He slept and dreamed a second time: and behold, seven heads of grain came up on one stalk, healthy and good.
6 Kế đó, bảy bông lúa lép mọc tiếp, bị gió đông thổi héo khô.
Behold, seven heads of grain, thin and blasted with the east wind, sprung up after them.
7 Bảy bông lúa lép khô nuốt bảy bông lúa rắn chắc. Vua Pha-ra-ôn thức giấc, biết mình nằm mơ.
The thin heads of grain swallowed up the seven healthy and full ears. Pharaoh awoke, and behold, it was a dream.
8 Sáng hôm sau, tinh thần xao động, vua sai mời tất cả thuật sĩ và học giả Ai Cập vào hoàng cung. Vua Pha-ra-ôn thuật lại giấc mơ, nhưng chẳng ai giải nghĩa được.
In the morning, his spirit was troubled, and he sent and called for all of Egypt [Abode of slavery]’s magicians and wise men. Pharaoh told them his dreams, but there was no one who could interpret them to Pharaoh.
9 Quan chước tửu tâu với vua Pha-ra-ôn: “Hôm nay tôi mới nhớ ra, tôi thật có lỗi.
Then the chief cup bearer spoke to Pharaoh, saying, “I remember my crimes deserving peanlty, sins ·missing the goal·today.
10 Trước đây, lúc vua Pha-ra-ôn giận quan hỏa đầu và tôi, vua đã tống giam chúng tôi vào trong dinh chỉ huy trưởng ngự lâm quân.
Pharaoh was angry with his servants, and put me in custody in the house of the captain of the guard, me and the chief baker.
11 Một đêm kia, chúng tôi đều nằm mơ, giấc mơ mỗi người một khác.
We dreamed a dream in one night, I and he. We dreamed each man according to the interpretation of his dream.
12 Có một thanh niên Hê-bơ-rơ bị giam chung với chúng tôi, tên nô lệ của chỉ huy trưởng ngự lâm quân. Khi nghe thuật chiêm bao, anh ấy giải thích ý nghĩa theo giấc mơ mỗi người.
There was with us there a young man, a Hebrew [Immigrant], servant to the captain of the guard, and we told him, and he interpreted to us our dreams. To each man according to his dream he interpreted.
13 Quả nhiên, việc xảy ra đúng như lời anh ấy nói. Vua phục chức cho tôi và treo cổ viên hỏa đầu.”
As he interpreted to us, so it was. He restored me to my office, and he hanged him.”
14 Vua sai người gọi Giô-sép. Họ vội vã đem ông ra khỏi ngục. Sau khi cạo râu và thay áo, ông vào chầu vua Pha-ra-ôn.
Then Pharaoh sent and called Joseph [May he add], and they brought him hastily out of the dungeon. He shaved himself, changed his clothing, and came in to Pharaoh.
15 Vua Pha-ra-ôn nói cùng Giô-sép: “Ta thấy chiêm bao, nhưng chẳng ai giải nghĩa được. Ta nghe nói ngươi có tài đoán mộng, nên ta cho gọi đến đây.”
Pharaoh said to Joseph [May he add], “I have dreamed a dream, and there is no one who can interpret it. I have sh'ma ·heard obeyed· it said of you, that when you sh'ma ·hear obey· a dream you can interpret it.”
16 Giô-sép đáp: “Không phải tôi có tài gì, nhưng Đức Chúa Trời sẽ giải đáp thắc mắc cho vua.”
Joseph [May he add] answered Pharaoh, saying, “It is not in me. God will give Pharaoh an answer of peace.”
17 Vua Pha-ra-ôn liền kể cùng Giô-sép: “Ta mơ thấy mình đứng bên bờ sông Nin.
Pharaoh spoke to Joseph [May he add], “In my dream, behold, I stood on the brink of the river:
18 Này, dưới sông, bảy con bò béo tốt đẹp đẽ lên bờ ăn cỏ.
and behold, there came up out of the river seven cattle, fat and sleek. They fed in the marsh grass,
19 Lại có bảy con bò khác hết sức xấu xí gầy guộc lên theo bảy con trước. Ta chưa hề thấy trong xứ Ai Cập có con bò nào xấu xí như thế.
and behold, seven other cattle came up after them, poor and very ugly and thin, such as I never saw in all the land of Egypt [Abode of slavery] for ugliness.
20 Bảy con bò gầy guộc xấu xí liền nuốt bảy con béo tốt.
The thin and ugly cattle ate up the first seven fat cattle,
21 Ăn vào bụng rồi mà cũng như không vì vẫn gầy ốm như trước. Sau đó, ta thức giấc.
and when they had eaten them up, it couldn’t be known that they had eaten them, but they were still ugly, as at the beginning. So I awoke.
22 Ta lại mơ thấy bảy bông lúa chắc mọc lên từ một cây lúa.
I saw in my dream, and behold, seven heads of grain came up on one stalk, full and good:
23 Kế theo đó, bảy bông lúa lép xấu xí cũng mọc lên; chúng bị gió đông thổi héo.
and behold, seven heads of grain, withered, thin, and blasted with the east wind, sprung up after them.
24 Các bông lúa lép nuốt các bông lúa tốt. Ta đã kể cho các thuật sĩ nghe, nhưng chẳng ai giải được ý nghĩa.”
The thin heads of grain swallowed up the seven good heads of grain. I told it to the magicians, but there was no one who could explain it to me.”
25 Giô-sép tâu: “Hai giấc mộng của vua Pha-ra-ôn có cùng một ý nghĩa. Đức Chúa Trời cho vua biết những việc Ngài sắp thực hiện:
Joseph [May he add] said to Pharaoh, “The dream of Pharaoh is one. What God is about to do he has declared to Pharaoh.
26 Bảy con bò béo tốt—cũng như bảy bông lúa chắc—là bảy năm thịnh vượng được mùa.
The seven good cattle are seven years; and the seven good heads of grain are seven years. The dream is one.
27 Bảy con bò gầy gò lên sau—cũng như bảy bông lúa lép bị gió đông thổi héo—là bảy năm đói kém.
The seven thin and ugly cattle that came up after them are seven years, and also the seven empty heads of grain blasted with the east wind; they will be seven years of famine.
28 Như tôi đã tâu, Đức Chúa Trời cho vua biết những việc Ngài sắp làm.
That is the thing which I spoke to Pharaoh. What God is about to do he has shown to Pharaoh.
29 Khắp xứ Ai Cập sẽ thịnh vượng dư dật suốt bảy năm.
Behold, there come seven years of great plenty throughout all the land of Egypt [Abode of slavery].
30 Sau đó là bảy năm đói kém, mọi cảnh phồn thịnh trước kia của Ai Cập đều rơi vào quên lãng. Nạn đói sẽ làm cả xứ kiệt quệ.
There will arise after them seven years of famine, and all the plenty will be forgotten in the land of Egypt [Abode of slavery]. The famine will consume the land,
31 Vì tai họa quá khủng khiếp, chẳng ai còn nhớ thời kỳ vàng son thịnh vượng nữa.
and the plenty will not be known in the land by reason of that famine which follows; for it will be very grievous.
32 Vua thấy chiêm bao hai lần, vì ý Đức Chúa Trời đã quyết định, Ngài sẽ sớm thực hiện việc này.
The dream was doubled to Pharaoh, because the thing is established by God, and God will shortly bring it to pass.
33 Bây giờ, vua Pha-ra-ôn nên chọn một người khôn ngoan sáng suốt làm tể tướng nước Ai Cập.
“Now therefore let Pharaoh look for a discreet and wise man, and set him over the land of Egypt [Abode of slavery].
34 Vua Pha-ra-ôn cũng nên bổ nhiệm các viên chức trên khắp nước, để thu thập một phần năm hoa lợi trong bảy năm được mùa.
Let Pharaoh do this, and let him appoint overseers over the land, and take up the fifth part of the land of Egypt [Abode of slavery]’s produce in the seven plenteous years.
35 Lúa thu góp trong những năm được mùa sẽ tồn trữ trong kho của Vua Pha-ra-ôn tại các thành phố,
Let them gather all the food of these good years that come, and lay up grain under the hand of Pharaoh for food in the cities, and let them keep it.
36 dùng làm lương thực cho dân chúng trong bảy năm đói kém. Có thế, nước Ai Cập mới khỏi bị nạn đói tiêu diệt.”
The food will be for a store to the land against the seven years of famine, which will be in the land of Egypt [Abode of slavery]; that the land not perish through the famine.”
37 Vua Pha-ra-ôn và quần thần hài lòng về lời giải của Giô-sép.
The thing was good in the eyes of Pharaoh, and in the eyes of all his servants.
38 Vua Pha-ra-ôn bảo họ: “Còn ai hơn Giô-sép, người có Thần Linh của Đức Chúa Trời?”
Pharaoh said to his servants, “Can we find such a one as this, a man in whom is the breath mind Spirit of God?”
39 Vua Pha-ra-ôn quay lại Giô-sép: “Đức Chúa Trời đã dạy cho ngươi biết mọi việc này, còn ai khôn ngoan sáng suốt hơn ngươi nữa?
Pharaoh said to Joseph [May he add], “Because God has shown you all of this, there is no one so discreet and wise as you.
40 Ngươi sẽ lãnh đạo cả nước, toàn dân sẽ vâng theo mệnh lệnh ngươi. Chỉ một mình ta lớn hơn ngươi mà thôi.”
You shall be over my house, and according to your word will all my people be ruled. Only in the throne I will be greater than you.”
41 Pha-ra-ôn lại nói với Giô-sép: “Này, ta lập ngươi cai trị toàn cõi Ai Cập.”
Pharaoh said to Joseph [May he add], “Behold, I have set you over all the land of Egypt [Abode of slavery].”
42 Vua Pha-ra-ôn tháo nhẫn của mình đeo vào tay Giô-sép, cho mặc cẩm bào, đeo dây chuyền vàng lên cổ, và bảo: “Này! Ta lập ngươi làm tể tướng nước Ai Cập.”
Pharaoh took off his signet ring from his hand, and put it on Joseph [May he add]’s hand, and arrayed him in robes of fine linen, and put a gold chain about his neck,
43 Vua cho chàng ngồi xe thứ hai của vua; phía trước có người hô lớn: “Hãy quỳ xuống.” Như thế, vua tấn phong Giô-sép làm tễ tướng Ai Cập.
and he made him to ride in the second chariot which he had. They cried before him, “Bow the knee!” He set him over all the land of Egypt [Abode of slavery].
44 Vua bảo Giô-sép: “Ta làm vua Pha-ra-ôn, nhưng ngươi có toàn quyền điều hành mọi việc trong nước Ai Cập.”
Pharaoh said to Joseph [May he add], “I am Pharaoh, and without you shall no man lift up his hand or his foot in all the land of Egypt [Abode of slavery].”
45 Vua Pha-ra-ôn đặt tên cho Giô-sép là “Người Cứu Mạng” và gả A-sê-na (con gái của Phô-ti-phê, thầy trưởng tế thành Ôn) cho chàng. Vậy, Giô-sép nổi tiếng khắp nước Ai Cập.
Pharaoh called Joseph [May he add]’s name Zaphenath-Paneah; and he gave him Asenath, the daughter of Potiphera priest of On as a wife. Joseph [May he add] went out over the land of Egypt [Abode of slavery].
46 Giô-sép được ba mươi tuổi khi nhậm chức. Từ cung vua Pha-ra-ôn nước Ai Cập, ông ra đi kinh lý khắp nước.
Joseph [May he add] was thirty years old when he stood before Pharaoh king of Egypt [Abode of slavery]. Joseph [May he add] went out from the presence of Pharaoh, and went throughout all the land of Egypt [Abode of slavery].
47 Trong bảy năm được mùa, lúa gạo sản xuất đầy dẫy mọi nơi.
In the seven plenteous years the earth produced abundantly.
48 Giô-sép thu góp lương thực từ các đồng ruộng nước Ai Cập, chở về các thành phố trung tâm của các vùng đó. Lúa gạo vùng nào đều trữ ở thành phố vùng đó.
He gathered up all the food of the seven years which were in the land of Egypt [Abode of slavery], and laid up the food in the cities: the food of the field, which was around every city, he laid up in the same.
49 Giô-sép thu lúa nhiều như cát trên bờ biển, nhiều đến nỗi không thể cân lường được.
Joseph [May he add] laid up grain as the sand of the sea, very much, until he stopped counting, for it was without number.
50 Trước những năm đói kém, A-sê-na (vợ Giô-sép, con gái Phô-ti-phê, thầy trưởng tế thành Ôn) sinh hai con trai.
To Joseph [May he add] were born two sons before the year of famine came, whom Asenath, the daughter of Potiphera priest of On, bore to him.
51 Giô-sép đặt tên con đầu lòng là Ma-na-se, vì ông nói: “Đức Chúa Trời cho ta quên mọi nỗi gian khổ tha hương.”
Joseph [May he add] called the name of the firstborn Manasseh [Causing to forget], “For,” he said, “God has made me forget all my toil, and all my father’s house.”
52 Con thứ hai tên là Ép-ra-im, vì ông nói: “Đức Chúa Trời cho ta thịnh đạt trong nơi khốn khổ.”
The name of the second, he called Ephraim [Fruit]: “For God has made me fruitful in the land of my affliction.”
53 Sau bảy năm được mùa tại Ai Cập,
The seven years of plenty, that were in the land of Egypt [Abode of slavery], came to an end.
54 đến bảy năm đói kém, đúng như lời Giô-sép đoán trước. Mọi quốc gia chung quanh đều đói; chỉ riêng Ai Cập vẫn còn lương thực.
The seven years of famine began to come, just as Joseph [May he add] had said. There was famine in all lands, but in all the land of Egypt [Abode of slavery] there was bread.
55 Khi người Ai Cập bị đói, họ kéo đến hoàng cung xin vua cấp gạo. Vua bảo: “Cứ hỏi Giô-sép và làm mọi điều Giô-sép chỉ dạy.”
When all the land of Egypt [Abode of slavery] was famished, the people cried to Pharaoh for bread, and Pharaoh said to all the Egyptians [people from Abode of slavery], “Go to Joseph [May he add]. What he says to you, do.”
56 Khi nạn đói lan rộng khắp nước, Giô-sép mở kho bán lúa cho dân, vì nạn đói thật trầm trọng trong cả nước Ai Cập.
The famine was over all the surface of the earth. Joseph [May he add] opened all the store houses, and sold to the Egyptians [people from Abode of slavery]. The famine was severe in the land of Egypt [Abode of slavery].
57 Khi các nước bị đói lớn, tất cả các dân tộc đều đến Ai Cập mua lúa từ Giô-sép.
All countries came into Egypt [Abode of slavery], to Joseph [May he add], to buy grain, because the famine was severe in all the earth.