< I Sa-mu-ên 29 >
1 Quân Phi-li-tin dồn lực lượng đến A-phéc, trong khi quân Ít-ra-ên đóng ở Gít-rê-ên, bên một suối nước.
Philisti loh a caem boeih te Aphek ah a coi uh tih, Israel rhoek khaw Jezreel tuiphuet ah rhaeh uh.
2 Khi các lãnh tụ Phi-li-tin dẫn các đoàn quân gồm cả trăm, cả nghìn người đi trước, Đa-vít dẫn thuộc hạ theo Vua A-kích đi sau.
Philisti boei rhoek tah yakhat nen khaw thawngkhat nen khaw kat uh dae David tah a hael ah a hlang rhoek neh Akhish neh kat uh.
3 Các tướng Phi-li-tin hỏi: “Những người Hê-bơ-rơ này làm gì ở đây.” A-kích đáp: “Đây là Đa-vít, đầy tớ của Sau-lơ, vua Ít-ra-ên, đã bỏ chủ theo ta cả năm nay. Từ ngày đến với ta, người này không làm gì sai trái cả.”
Te vaengah Philisti mangpa rhoek loh, “Hebrew rhoek te banim ca? a ti uh. Te dongah Philisti mangpa rhoek te Akhish loh, “Te te Israel manghai Saul kah sal David moenih a? Anih te kai taengah a kum la a hnin la om coeng ta. A koep hnin lamkah tihnin hil a lolh pakhat khaw anih pum dongah ka hmuh moenih,” a ti nah.
4 Nhưng các tướng Phi-li-tin giận dữ, yêu cầu: “Đuổi nó về đi! Bảo nó về Xiếc-lác ngay! Nó không ra trận với chúng ta được đâu, vì nó có thể phản, lấy đầu quân ta đem nộp để làm hòa với chủ cũ.
Tedae Philisti mangpa rhoek te anih taengah a thintoek uh. Te dongah amah vik te Philisti mangpa rhoek loh, “Tekah hlang te mael sak lamtah amah na hlah nah hmuen la bal saeh. Mamih neh caemtloek la ha suntla boel saeh. Caemtloek vaengah mamih taengah khingkhoekkung la om mahpawt nim? Ba nen lae a boei rhoek te a moeithen eh? Amih hlang rhoek kah a lu moenih a?
5 Có phải đây là Đa-vít, được những người nữ Ít-ra-ên ca tụng trong câu hát hò lúc nhảy múa: ‘Sau-lơ giết hàng nghìn, còn Đa-vít giết hàng vạn’ không?”
Anih te David moenih a? Anih te lam neh a doo uh tih, 'Saul loh thawngkhat, David loh thawngrha, thawngrha a ngawn coeng,’ a ti ta,” a ti uh.
6 Buộc lòng A-kích gọi Đa-vít đến nói: “Ta chỉ Chúa Hằng Hữu thề rằng ta thật lòng muốn có ngươi sát cánh chiến đấu với ta, vì ngươi là người thành thật, từ ngày đến ở với ta, ngươi không làm điều gì sai trái cả. Nhưng các tướng Phi-li-tin không chịu.
Akhish loh David te a khue tih, “BOEIPA kah hingnah dongah na thuem coeng. Na pongthoh khaw ka mikhmuh ah then tih rhaehhmuen ah khaw kamah taengah na pongpa mako. Kai taengla na pawk hnin lamloh tihnin due nang soah boethae ka hmuh moenih. Tedae boei rhoek kah mik dongah tah na then moenih.
7 Vì vậy, xin ngươi hãy về đi, để khỏi mất lòng họ.”
Te dongah mael lamtah ngaimong la cet mai laeh. Philisti boei rhoek kah mikhmuh ah boethae saii boel mai,” a ti nah.
8 Đa-vít hỏi: “Tôi có lỗi gì? Từ ngày tôi giúp việc vua đến nay vua có thấy tôi làm gì sai không? Sao không cho tôi đi đánh quân thù của vua?”
David loh Akhish te, “Tedae balae ka saii tih na mikhmuh ah ka om khohnin lamloh tahae khohnin duela na sal pum dongah balae na hmuh coeng. Ka boei thunkha manghai pataeng ka paan tih ka vathoh thil moenih,” a ti nah.
9 A-kích đáp: “Ngươi không có lỗi gì cả. Với ta, ngươi trọn vẹn như một sứ giả của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên các tướng Phi-li-tin không muốn ngươi ra trận với họ.
Te dongah David te Akhish loh a doo tih, “Pathen puencawn bangla ka mikhmuh ah na then te ka ming dae Philisti mangpa rhoek long tah, “Caemtloek khuiah kaimih neh pongpa boel saeh,” a ti uh.
10 Vậy, sáng mai ngươi nên dậy sớm, dẫn thuộc hạ ra về khi trời vừa sáng.”
Te dongah namah neh naka pawk hmaih na boeipa kah sal rhoek neh mincang ah thoo uh. Mincang ah na thoo uh vetih kho a tueng neh pahoi na cet mako,” a ti nah.
11 Vậy Đa-vít về đất Phi-li-tin khi trời hửng sáng, còn quân Phi-li-tin kéo đến Gít-rê-ên.
Te dongah David amah neh a hlang rhoek tah mincang ah caeh hamla thoo coeng tih Philisti kho la mael. Tedae Philisti rhoek tah Jezreel la cet uh.