< Зәбур 50 >

1 Асаф язған күй: — Қадир Худа, йәни Пәрвәрдигар еғиз ечип, Күнчиқиштин күнпетишқичә йәр йүзидикиләргә мураҗиәт қилди.
Boeimang thak awm, Khawsa, Bawipa ing, khaw a lawnaak awhkawng a nung tlak dyna khawmdek ve khy nawh awi kqawn pehy.
2 Гөзәлликниң җәвһири болған Зион теғидин, Худа җулалиди.
Thlang dawnaak soepbiit ing Zion awhkawng Khawsa ce vang law theng hy.
3 Худайимиз келиду, У һәргизму сүкүт ичидә турмайду; Униң алдида йәвәткүчи от келиду; Униң әтрапида зор боран-чапқун қайнайду.
Ningmih a Khawsa ce law kawmsaw am awm dym kaw; a haaiawh mai kqawng kawmsaw, a kengsam awh khawhli ing chung kaw.
4 Өз хәлқини сорақ қилиш үчүн, У жуқуридин асманларни, Йәрниму гувалиққа чақириду: —
Khan ingkaw Khawmdek ce khy kawmsaw, ak thlangkhqi ce awi deng kaw:
5 «Мениң мөмин бәндилиримни, Йәни Мән билән қурбанлиқ арқилиқ әһдә түзгүчиләрни һозурумға чақирип жиғиңлар!»
Bulnaak ing kai ingkaw paipi ak sai haih thlak ciim ka hoep tloek ce cawi law lah uh,” ti kaw.
6 Асманлар униң һәққанийлиғини елан қилиду, Чүнки Худа Өзи сорақ қилғучидур! (Селаһ)
Khawsa amah ce a thym a dawngawh, khankhqi ing a dyngnaak ce kqawn uhy.
7 «Аңлаңлар, и хәлқим, Мән сөз қилай; И Исраил, Мән саңа һәқиқәтни ейтип қояйки, Мәнки Худа, сениң Худайиңдурмән.
Ngai lah uh, Aw ak thlangkhqi, awi kqawn law vang nyng, aw Israel, am ka ni ngaihnaak ve ni sim sak khqi lah vang: kai taw Khawsa, na Khawsa na awm nyng.
8 Һазир әйиплигиним сениң қурбанлиқлириң сәвәвидин, Яки һемишә алдимда сунулидиған көйдүрмә қурбанлиқлириң сәвәвидин әмәс;
Ka haiawh ak awm loet bulnaak ingkaw hyih phumnaak awh am ni zyi hlyk khqi nyng.
9 Мән сениң еғилиңдин һеч бир өкүзни, Қотанлириңдин һеч бир текини алмақчи әмәсмән.
Na ip kai awhkaw vaitawm cai am ngoe nyng nak khqin im awhkaw mem-cai awm am ngoe nyng.
10 Чүнки орманлиқлардики барлиқ һайванатлар Маңа мәнсуптур, Миңлиған тағдики мал-варанларму Мениңкидур;
Ikawtih, kqawng nakaw qamsa boeih boeih ce kai a koe ni, tlang thong oet awhkaw khqin ak taikhqi boeih awm kai a koe ni.
11 Тағлардики пүтүн учар-қанатларни билимән, Даладики барлиқ җаниварлар Мениңкидур.
Tlang awh ak awm pha boeih boeih ce sim nyng saw, qam khuiawh kaw ik-oeih sai boeih boeih awm kai a koe ni.
12 Қарним ачсиму саңа ейтмаймән; Чүнки аләм вә униңға толған һәммә нәрсиләр Мениңкидур.
Buh cawi nyng seiawm kak kqawn re am ngoe hy, kawtih, Khawmdek ingkaw ak khuiawh ak awm ik-oeih boeih ve kai a koe ni.
13 Әҗәба, Мән өкүзниң гөшини йәмдимән? Текиниң қенини ичәмдимән?
Vaitawm cai a sa ka ai nawh mee a thi ka aw nawh nu?
14 Қурбанлиқ сүпитидә Худаға тәшәккүрләрни ейт; Һәммидин Алий Болғучиға қилған вәдәңгә вапа қил.
Khawsa venawh ymnaak bulnaak sai nawh sawsang soeih a venawh nak awikamnaak ce soep sak lah,
15 Бешиңға күн чүшкәндә Маңа мураҗиәт қил; Мән сени қутулдуримән, Сән болсаң Мени улуқлиғайсән».
Kyinaak na huh nyn awh ce nik khy lah; kai ing ni loet sak kawng nyng saw, cawhtaw kai ce ni zoeksang kawp ti.”
16 Лекин рәзилләргә Худа шундақ дәйду: — «Мениң әмирлиримни баян қилишқа немә һәққиң бар? Әһдәмни тилға алғидәк сән ким едиң?
Cehlai, thlakche venawh, Khawsa ing: “Ka cawngpyinaak awi kqawn thainaak ikaw ta nawh, ka paipi na huiawh pha thainaak ikaw na taak?
17 Сән Мениң тәлимлиримдин йиргәндиң, Сөзлиримни рәт қилдиң әмәсму?
Ka ni cawngpyinaak sawh na nawh na huna kak awi khawng hyk ti.
18 Оғрини көрсәң, сән униңдин зоқ алдиң, Зинахорлар билән шерик болдуң;
Thlang quk-ai na huh awh, bawk pyi hyk ti; samphaihkhqi mi zawk qu haih uhyk ti.
19 Ағзиңдин яман гәп чүшмәйду; Тилиң ялғанчилиқни тоқуйду.
Nam kha ce awih che kqawnnaak na hawna nawh nam lai ce qaai kqawnnaak ing sing hyk ti.
20 Өз қериндишиңниң яман гепини қилип олтирисән, Анаңниң оғлиға төһмәт қилисән.
Na koeinaa ce a dyt kaana kqawn seet nawh na nuca nawn ce ak che na kqawn hyk ti.
21 Сән бу ишларни қилғиниңда, Мән үн чиқармидим; Дәрвәқә, сән Мени өзүңгә охшаш дәп ойлидиң; Лекин Мән сени әйипләп, Бу ишларни көз алдиңда әйни бойичә саңа көрситимән.
Vemyihkhqi boeih ve sai hlai hyk ti, ni awm taak dym nyng; nang amyihna ni ka awm lawt namih hy tinawh poek hyk ti. Cehlai, ni toel nyng saw na mik huh qoe awh dang sak lah vang nyng.
22 — И, Тәңрини унтуғанлар, буни көңүл қоюп аңлаңлар! Болмиса, силәрни парә-парә қиливетимән; Һеч ким силәрни қутқузалмайду.
Nangmih Khawsa ak kqih tloek, ve ve poek lah uh, am awhtaw hulkung taak kaana ni phukkhqi vyt vyt kawng nyng.
23 Бирақ қурбанлиқ сүпитидә рәхмәт ейтқанларниң һәр қайсиси Маңа шәрәп кәлтүриду; Шундақ қилип, униңға Өз ниҗатлиғимни көрситишимгә йол тәйярлиған болиду.
Uepmnaak lucik ak sai ing kai ni zoeksang nawh, Khawsa a hulnaak kam huhnaak thai aham anih ing lam qoek a bah hy.

< Зәбур 50 >