< Приповісті 12 >

1 Хто любить навча́ння, той любить пізна́ння, а хто до́кір нена́видить, той нерозумний.
Koi hileh kigahna thet lou chun, hetna jong adeijin, min akhou khah ding deiloupa vang chu miching ahipoi.
2 Добрий від Господа має вподо́бання, а люди́ну злих замірів осудить Господь.
Mipha chun Pakai lunglam atong jin, setna jeng tohgon neipa vang Pakaiyin athetbol jin ahi.
3 Не зміцни́ться люди́на безбожністю, корінь же праведних не захита́ється.
Phatlouna kon in inchen amangthah jin, mi chondih ho vang chu koiman asuh-ling jou lou ding ahi.
4 Жінка чесно́тна — корона для чолові́ка свого́, а засоро́млююча — мов та гниль в його ко́стях.
Numei pha chu ajipa dinga lallukhuh ahin, jumna le jachatna’a um numei vang ajipa dinga agu achang chip tobang ahi.
5 Думки пра́ведних — право, підступні заміри безбожних — омана.
Midihte tohgon chu adih a tanpeh ding, hinlah, lungthim dihloute thumop vang chu kijoulhepna jeng ahi.
6 Безбожних слова — чатува́ння на кров, а уста невинних урятовують їх.
Midihloute kamcheng chu thisan sona ding jeng ahin, midih ho kamcheng vang kihinsona jeng ahi.
7 Переверну́ти безбожних — і вже їх нема, а дім праведних буде стояти.
Midihloute chu manthahnan alhut loiji tan, midih ho vang chu ding det cheh cheh diu ahi.
8 Хвалять люди́ну за розум її, а кривосердий стає на пого́рду.
Mihem hi alungdih jal’a pachat changji ahin, mihem lungphalou chu thetbolna achang-jin ahi.
9 Ліпше про́стий, але роботя́щий на себе, від того, хто поважним себе видає, та хліба позба́влений.
Mi thupitah banga chon a, neh le chah lhahsam sang in, lung lhaisel’a ana-kitohpa aphajon ahi.
10 Піклується праведний життям худоби своєї, а серце безбожних жорстоке.
Midih hon agancha jengu jong khohsahna aneijun, midih loutea kon ngailutna vang chu thangsetna ahi.
11 Хто оброблює землю свою, той хлібом наси́чується, хто ж за марни́цею го́ниться, той позба́влений розуму.
Mipontho chun agam leiset akhot-a neh ding aki khol ahin, pannabeija thil ngaitoa lhailepan vang ima aneiji pon ahi.
12 Безбожний жадає ловити у сі́тку лихи́х, а в праведних корень прино́сить плоди́.
Midihlou in chu mangthah loi ding, midih ho vang chu thingphung phatah in ajung akhodet tobang ahi.
13 Пастка злого — в гріху́ його уст, а праведний з у́тиску ви́йде.
Midihlou chu akamsung sohsa aseikhel thucheng achun akipal jin, midih ding in vang gim hesoh akon in ajamdoh jitai.
14 Люди́на насичується добром з плоду уст, і зро́блене рук чоловіка до нього впаде́.
Mihem khat chun akam thep-ga anen alungkim jitan, hijeh achu mihem khat in na atoh teng achunga lelhun-ji ahi.
15 Дорога безу́мця пряма́ в його о́чах, а мудрий послухає ради.
Mingol hon achena chan-u adih jeng in amu-jiuvin, midih vang chun min ahilna angaijin, lam dihlou apeldoh jin ahi.
16 Нерозумного гнів пізнається відра́зу, розумний же мо́вчки ховає знева́гу.
Mingol in alunga adeilou chu aphongdoh paijin, midih vang chun min ahilouva athet bolna jong iman agel jipoi.
17 Хто правду говорить, той вия́влює праведність, а сві́док брехливий — оману.
Midih chun thudih aseiteng kicheh sel’in vetsahna aumjin, jou le nal-a thuseipa vang chun amacham cham in thu aseidoh-jin ahi.
18 Дехто говорить, мов коле мече́м, язик же премудрих — то ліки.
Thu kiti hi, nasatah chemjam banga kidoulal jong aum jin, miching thusei vang chun mihem adamsah-jin ahi.
19 Уста правдиві стоя́тимуть вічно, а брехливий язик — лиш на хвилю.
Thutahbeh seite kamsung'a kon in, thudih jeng apot in, thujou seite kamsung'a kon vang chu hetman louva manthahna sohji ahi.
20 В серці тих, хто зло о́ре, — омана, а радість у тих, хто дора́джує мир.
Thilphalou gong ho lung sunga thilse jeng dimset in achengin, thilpha jeng ngaito teding in kipana jeng ahi.
21 Жодна кривда не тра́питься праведному, а безбожні напо́вняться лихом.
Midih chunga thilse alhung jipon, miphalou te chunga vang gim le hesohna jeng alhung jin ahi.
22 Уста брехливі — оги́да у Господа, а чи́нячі правду — Його уподо́ба.
Jou le nal jeng seiji leigui chu Pakaiyin athet in, thudih'a natong te chunga vang Pakai akipah-jin ahi.
23 Прихо́вує мудра люди́на знання́, а серце безумних глупо́ту викликує.
Miching hon achih-nau kiletsahpi louvin aum jiuvin, mingol hon vang angolnau chu aphongjal le-jitauve.
24 Роботя́ща рука панува́тиме, а лінива дани́ною стане.
Lungdih pu-hon akhut’un vai ahom jiuvin, khut chalosah nom lou mihem chu soh-a pang tei ding ahi.
25 Ту́га на серці люди́ни чавить її, добре ж слово її весели́ть.
Lunggim a umpa chu atahsa agep liu jin, ngailutna thu ajah teng ama chu kipanan adim jitai.
26 Праведний ви́відає свою путь, а дорога безбожних зведе́ їх сами́х.
Sihnei lang-neina nei lou mihem chun aloi agol ding in thupha jeng aseijin, midihloute vang chu abonchauvin amangthah jitauve.
27 Не буде леда́чий пекти свого по́лову, а люди́на трудя́ща набуде має́ток цінни́й.
Natong nom lou chu nehding beija um ding, miching in vang nei le gou nengsel-a asit ding ahi.
28 В путі пра́ведности є життя, і на стежці її нема смерти.
Midih lamlhahna chu hinna lampi ahin, lamdih lou chun thina alhut ding ahi.

< Приповісті 12 >