< சங்கீதம் 75 >

1 அல்தஷ்கேத் என்னும் வாத்தியத்தில் வாசிக்கும்படி பாடலின் இசைத்தலைவனுக்கு ஆசாப் அளித்த பாடல். உம்மைத் துதிக்கிறோம், தேவனே, உம்மைத் துதிக்கிறோம்; உமது பெயர் அருகில் இருக்கிறதென்று உமது அதிசயமான செயல்கள் அறிவிக்கிறது.
Kathutkung: Asaph Oe Cathut, nang koe lunghawi lawk ka dei, lunghawi lawk ka dei. Bangkongtetpawiteh, na sak e kângairu hnonaw ni na min a hnainae a kamnue sak.
2 நியமிக்கப்பட்ட காலத்திலே, யதார்த்தமாக நியாயந்தீர்ப்பேன்.
Kâdawk e tueng a pha toteh, kânging lah lawk na ceng han.
3 பூமியானது அதின் எல்லாக் குடிமக்களோடும் கரைந்துபோகிறது; அதின் தூண்களை நான் நிலைநிறுத்துகிறேன். (சேலா)
Talai hoi a thung kaawm e naw pueng raphoe lah ao teh, a khom hah kacaklah a ung. (Selah)
4 வீம்புக்காரர்களை நோக்கி, வீம்பு பேசாமலிருங்கள் என்றும்; துன்மார்க்கர்களை நோக்கி, கொம்பை உயர்த்தாமலிருங்கள் என்றும் சொன்னேன்.
Mithmaikhet e naw koevah, minhmai khen hanh awh. Tamikathoutnaw koe na ki hno hanh.
5 உங்கள் கொம்பை உயரமாக உயர்த்தாமலிருங்கள்; உயர்ந்த கழுத்துடையவர்களாகப் பேசாமலிருங்கள்.
Na ki teh a lathueng lah saw sak hanh awh. Lahuen pata lahoi lawk dei hanh awh telah ka ti.
6 கிழக்கிலும் மேற்கிலும் வனாந்திரதிசையிலுமிருந்து ஜெயம் வராது.
Bangkongtetpawiteh, tawmnae teh kanîtho, kanîloum, akalah hoi tho hoeh.
7 தேவனே நியாயாதிபதி; ஒருவனைத் தாழ்த்தி, ஒருவனை உயர்த்துகிறார்.
Hateiteh, Cathut teh lawkcengkung doeh. Buet touh a rahnoum sak teh alouke a rasang sak.
8 கலங்கிப் பொங்குகிற மதுபானத்தினால் நிறைந்த பாத்திரம் யெகோவாவுடைய கையிலிருக்கிறது, அதிலிருந்து ஊற்றுகிறார்; பூமியிலுள்ள துன்மார்க்கர்கள் அனைவரும் அதின் வண்டல்களை உறிஞ்சிக் குடிப்பார்கள்.
Bangkongtetpawiteh, Cathut kut dawk manang ao teh, misurtui teh a paling. Koung kalawt hnukkhu a rabawk. A laheipadin totouh talai van e tamikayonnaw ni koung a nei awh han.
9 நானோ என்றென்றைக்கும் இதை அறிவித்து, யாக்கோபின் தேவனைக் புகழ்ந்து பாடுவேன்.
Hateiteh, Jakop Cathut teh, ka pholen han, a yungyoe ka pholen han.
10 ௧0 துன்மார்க்கர்களுடைய கொம்புகளையெல்லாம் வெட்டிப்போடுவேன்; நீதிமானுடைய கொம்புகளோ உயர்த்தப்படும்.
Tamikayon e ki pueng teh, koung ka tâtueng han. Hateiteh, tamikalan e ki teh, tawm lah ao han.

< சங்கீதம் 75 >