< Книга Иова 8 >
1 Отвещав же Валдад Савхейский, рече: доколе глаголати будеши сия?
To naah Shuh acaeng Bildah mah,
2 Дух многоглаголив во устех твоих.
hae baktih hmuen kawngnawk hae vai nazetto maw na thuih han vop? Na pakha hoi tacawt loknawk loe nasetto maw takhi baktiah thacak vop tih?
3 Еда Господь обидит судяй? Или вся сотворивый возмятет правду?
Sithaw loe katoeng ai ah lokcaek maw? Katoeng ah lokcaekhaih to Thacak Sithaw mah phrae ving tih maw?
4 Аще сынове твои согрешиша пред Ним, посла руку на беззакония их:
Na caanawk mah a nuiah hmuen sakpazae o pongah, a sakpazae o haih baktih toengah, anih mah nihcae to thuitaek;
5 ты же утренюй ко Господу Вседержителю моляся:
toe Sithaw khaeah nang qoi moe, Thacak Sithaw khaeah tahmenhaih na hnik nahaeloe,
6 аще чист еси и истинен, молитву твою услышит, устроит же ти паки житие правды:
na ciim moe, na toeng nahaeloe, vaihi nang hanah angthawk ueloe, katoengah kho na sakhaih ahmuen to qoengsak tih.
7 будут убо первая твоя мала, последняя же твоя без числа.
Nam tong tangsuek naah thoengkae cadoeh, hnukkhuem ah loe lensawkhaih hoiah na qoeng tahang tih.
8 Вопроси бо рода перваго, изследи же по роду отцев:
Kalaem tangcae atue to dueng ah, nam panawk mah tongh o ih hmuennawk to dueng ah loe poek ah;
9 вчерашни бо есмы и не вемы, сень бо есть наше житие на земли:
(aicae loe zangduem ah ni tapen o vop, to pongah tidoeh a panoek o ai, long nuiah aicae khosakhaih aninawk loe tahlip ah ni oh.)
10 не сии ли научат тя и возвестят ти и от сердца изнесут словеса?
Nihcae mah loe palung tang hoi patuk ueloe, na thuitaek o mak ai maw?
11 Еда произничет рогоз без воды, или растет ситник без напаяния?
Cakrungkung baktih akung loe tangnong om ai ahmuen ah amprawk thai maw? Tui taeng ih phroh loe tui om ai ah ampraek thai maw?
12 Еще сущу на корени, и не пожнется ли? Прежде напаяния всякое былие не изсыхает ли?
To akung loe amprawk tahang naah, aqam hing suep pongah mi mah doeh aat ai; toe kalah qam pongah azaem zoi kue.
13 Тако убо будут последняя всех забывающих Господа: надежда бо нечестиваго погибнет:
Sithaw pahnet kaminawk caehhaih loklam doeh to tiah oh; Sithaw tidoeh sah ai kami oephaih loe amro tih.
14 не населен бо будет дом его, паучина же сбудется селение его.
Nihcae oephaih loklam loe amro tih, nihcae amhahaih loe bongpaha tazae baktiah ni om tih.
15 Аще подпрет храмину свою, не станет: емшуся же ему за ню, не пребудет.
Anih loe angmah im ah amha, toe angdoe thai ai; a ban hoi patawnh, toe cak ai.
16 Влажный бо есть под солнцем, и от тления его леторасль его изыдет:
To baktih kami loe ni bet naah hing suep moe, tanghang mah takha to khuk boih.
17 на собрании камения спит, посреде же кремения поживет:
A tangzun mah thlung to zaeng boih moe, thlung salakah tangzun sakhaih ahmuen to pakrong.
18 аще поглотит место, солжет ему, не видел еси таковая,
Toe kami mah a ohhaih ahmuen hoiah aphongh ving naah loe, a ohhaih ahmuen mah anih khaeah, Nang hae kang hnuh vai ai, tiah naa ueloe, angphat taak tih.
19 яко превращение нечестиваго таково, из земли же инаго произрастит.
Khenah, anih anghoehaih loklam loe to tiah oh; anih amprawkhaih ahmuen ah, kalah thingnawk to amprawk o lat tih.
20 Господь бо не отринет незлобиваго: всякаго же дара от нечестиваго не приимет.
Khenah, coek koi om ai kami to Sithaw mah haek ai; kasae hmuen sah kami doeh abomh ai:
21 Истинным же уста исполнит смеха, устне же их исповедания.
anih mah na pakha to pahnuisak ueloe, na pahni to anghoehaih hoiah koisak tih.
22 Врази же их облекутся в студ: жилище же нечестиваго не будет.
Nang hnuma kaminawk to azatsak tih, kasae kami ohhaih im to anghma tih boeh, tiah a naa.