< Деяния святых апостолов 12 >
1 Во оно же время возложи Ирод царь руце озлобити некия иже от церкве,
Hanchu, ma zora han, Rêng Herod'n koiindanga mi senkhat ngei a nunuom a lo zoia.
2 уби же Иакова, брата Иоаннова, мечем:
Jacob, John nâipa hah khandaiin a tuk thata.
3 и видев, яко годе есть Иудеем, приложи яти и Петра: бяху же дние опресночнии:
Ama han Judangei an râiasân ok ti a rietin chu Peter khom sûr rang a bôk tita. (Ma zora hah cholboivâipôl ruolhoi zora ani).
4 егоже и емь всади в темницу, предав четырем четверицам воинов стрещи его, хотя по Пасце извести его к людем.
Peter hah a sûr suole chu intâng ina a khuma, râlmi pâl minli minlin angâk an inthâklîpa. Kalkân kût ruolhoi chumin mipui makunga kai suoa jêk rangin a mintuo ani.
5 И убо Петра стрежаху в темнице: молитва же бе прилежна бываемая от церкве к Богу о нем.
Masikin Peter hah intâng ina a khum rapa, hannirese, ama ta rangin koiindangngeiin ningsiettakin Pathien kôm chubai an thope ngâi.
6 Егда же хотяше его извести Ирод, в нощи той бе Петр спя между двема воинома, связан (железнома) ужема двема, стражие же пред дверьми стрежаху темницы.
Herod'n a kai suoa, a jêk rang nijân tak han chu Peter hah rungpungei inik kâra rênrokol inik bunin a jâla, a ngâkngei khom mokot bula an oma, an ngâk chiena.
7 И се, Ангел Господень предста, и свет возсия в храмине: толкнув же в ребра Петра, воздвиже его, глаголя: востани вскоре. И спадоша ему ужя (железная) с руку.
Inningloiin vântîrton inkhat a kôla ajuong indinga intâng in sûnga han vâr ajuong inlanga. Vântîrton han Peter dâra anîk min hara, “Inrangin! inthoi roh!” a tia. Hanchu, voikhatrengin Peter kuta rênrokolngei hah a kutngei renga a tâkrila.
8 Рече же Ангел к нему: препояшися и вступи в плесницы твоя. Сотвори же тако. И глагола ему: облецыся в ризу твою и последствуй ми.
Masuole Vântîrton han a kôm, “No kongkhit mindên inla, ne kekok bun roh,” a tia. Peter'n ha anghan a thoa, hanchu vântîrton han a kôm, “Na kâncholiinchuol inhak inla, mi jûi roh,” a tia.
9 И изшед вслед его идяше и не ведаше, яко истина есть бывшее от Ангела, мняше же видение зрети.
Peter intâng in renga a jôka, a jûi zoia; nikhomrese a tak ani ti riet mak, Vântîrton hah inlârna a mu mini kêng a bôka.
10 Прошедша же первую стражу и вторую, приидоста ко вратом железным, вводящым во град, яже о себе отверзошася има: и изшедша преидоста стогну едину, и абие отступи Ангел от него.
A rungngei inkhatna le inikna an khêlin chu khopuiliena lûtna thîr mokot an va tunga. Mokot hah athethenin alei in-onga, an jôka, lamlien inkhat an khêlin chu voikhatrengin vântîrton han Peter a mâk zoia.
11 И Петр быв в себе, рече: ныне вем воистинну, яко посла Бог Ангела Своего и изят мя из руки Иродовы и от всего чаяния людий Иудейских.
Hanchu Peter hah a harin chu, “Pumapa'n a vântîrton a juongtîra, Herod kut renga le Judangei sabeina murdi renga mi mojôk ti adiktakin ki riet zoi,” a tia.
12 Смотрив же прииде в дом Марии матере Иоанна, нарицаемаго Марка, идеже бяху мнози собрани и молящеся.
A mulung a min chong zoiin chu John Mark nû Mary ina a sea, mahan mi tamtak lên bûmin an lei chubaia.
13 Толкнувшу же Петру во врата двора, приступи слышати отроковица, именем Роди,
Peter'n bokrop inkhâr a tôk lehan, tîrlâm inkhat Rhoda dôngmate han mo-ong rangin a sea.
14 и познавши глас Петров, от радости не отверзе врат, притекши же сказа Петра стояща пред враты.
Peter rôl a riet lechu a râisân rai sikin inkhâr mo ong loiin a tân nôka, “Peter inkot bula son ânding,” tiin a va rila.
15 Они же к ней реша: беснуешися ли? Она же крепляшеся тако быти. Они же глаголаху: Ангел его есть.
Anni han a kôm, “Na châng ani zoi hi!” an tia. Ama'n chu adik tatak kêng? a ti tita. Anni han “a vântîrton nîng atih,” an tia.
16 Петр же пребываше толкий: отверзше же видеша его и ужасошася.
Nikhomrese Peter'n a tôk tita nûktaka chu an va mo onga, ama hah an mua kamâm aom an ti tataka.
17 Помаав же им рукою молчати, сказа им, како Господь его изведе из темницы: рече же: возвестите Иакову и братиям сия. И изшед иде во ино место.
Ama han an dâirekna rangin a kut a jâpa, Pumapa'n intâng in renga a kêlsuo tie hah a misîr zoia. Hanchu, “Hi chong hih Jacob le iempu dangngei va ril roi,” a tia. Masuole chu a jôka ram danga a se zoi.
18 Бывшу же дню, бе молва не мала в воинех, что убо Петру бысть:
Hanchu, jîng ahongni lechu rungpungei hah, Peter imo a chang zoi? tiin asân an mulung ajîng zoia.
19 Ирод же, поискав его и не обрет и истязав стражы, повеле отвести их: и изшед от Иудеи в Кесарию, живяше.
Herod han a rok rangin chong a pêk ngeia, hannirese mu mak ngeia a ngâkngei hah a rekela, that ngei rangin chong a pêk ngei zoi. Masuole chu, Herod judea khuo a mâka Caesarea khuoa môrkhat ava om zoi.
20 Бе же Ирод гневаяся на Тиряны и Сидоняны: иже единодушно приидоша к нему, и умоливше Власта постельника царева, прошаху мира, понеже страны их от царства его питахуся.
Hanchu, Herod hah Tyre le Sidon khuo mingei chunga a taksi sabaka. Anni han inruolin ama kôm se rangin an honga, rêng milien Blastus hah an malin an sin baka. Masuole Herod kôm an sea, an ram hah rêngpa ram renga sâk, nêk an man ngâi ani sikin inngêi rangin an ngêna.
21 В нареченный же день Ирод, оболкся во одежду царску и сед на судище пред народом, глаголаше к ним,
A nikhuo khâm nîn chu Herod hah puon inlal insilin rêngsukmuna ânsunga, mipuingei kôm chong a misîra.
22 народ же возглашаше: глас Божий, а не человечь.
Mi murdi'n, “Miriem rôl nimak, Pathien rôl kêng,” an tia, an inieka.
23 Внезапу же порази его Ангел Господень, зане не даде славы Богу: и быв червьми изяден, издше.
Voikhatrengin ama han Pathien kôm miritna a pêk loi sikin Pumapa vântîrtonin voikhatrengin Herod chunga a kut a musuma, rûlkûtin a sâka, athi zoi.
24 Слово же Божие растяше и множашеся.
Ma lâia han Pathien chong ânzara an pung tir zoi.
25 Варнава же и Савл возвратистася из Иерусалима во Антиохию, исполнивша службу, поемша с собою и Иоанна, нарицаемаго Марка.
Barnabas le Saul'n an sintum an sin suole chu Jerusalem renga an kîr nôk zoia, John Mark hah an kôm an tuong sa.