< Књига проповедникова 3 >

1 Свему има време, и сваком послу под небом има време.
Vì mọi sự đều có thời kỳ, mọi hành động ở dưới trời đều có lúc.
2 Има време кад се рађа, и време кад се умире; време кад се сади, и време кад се чупа посађено;
Có lúc sinh, có lúc chết. Có lúc gieo, có lúc gặt.
3 Време кад се убија, и време кад се исцељује; време кад се разваљује, и време кад се гради.
Có lúc giết hại, có lúc chữa lành. Có lúc phá đổ, có lúc dựng lên.
4 Време плачу и време смеху; време ридању и време игрању;
Có lúc khóc, có lúc cười. Có lúc đau buồn, có lúc nhảy nhót.
5 Време кад се размеће камење, и време кад се скупља камење; време кад се грли, и време кад се оставља грљење;
Có lúc ném đá, có lúc nhặt đá lại. Có lúc ôm ấp, có lúc ruồng rẫy.
6 Време кад се тече, и време кад се губи; време кад се чува, и време кад се баца;
Có lúc tìm kiếm, có lúc bỏ qua. Có lúc giữ gìn, có lúc loại bỏ.
7 Време кад се дере, и време кад се сашива; време кад се ћути и време кад се говори.
Có lúc xé, có lúc vá. Có lúc câm nín, có lúc lên tiếng.
8 Време кад се љуби, и време кад се мрзи; време рату и време миру.
Có lúc yêu, có lúc ghét. Có lúc chiến tranh, có lúc hòa bình.
9 Каква је корист ономе који ради од оног око чега се труди?
Người ta làm việc khó nhọc có ích gì không?
10 Видео сам послове које је Бог дао синовима људским да се муче око њих.
Tôi đã thấy công việc mà Đức Chúa Trời ban cho loài người.
11 Све је учинио да је лепо у своје време, и савет метнуо им је у срце, али да не може човек докучити дела која Бог твори, ни почетка ни краја.
Vì Đức Chúa Trời tạo ra mọi sự chỉ tốt đẹp vào đúng thời của nó. Ngài gieo rắc ý niệm vĩnh cửu vào trí óc loài người, nhưng dù vậy, người ta vẫn không ý thức được công việc Ngài làm từ đầu đến cuối.
12 Дознах да нема ништа боље за њих него да се веселе и чине добро за живота свог.
Cho nên, tôi kết luận rằng không có gì tốt hơn cho chúng ta là cứ an hưởng và vui vẻ làm việc.
13 И кад сваки човек једе и пије и ужива добра од сваког труда свог, то је дар Божји.
Và con người cứ ăn uống và hưởng thụ công khó của mình, vì đây là những tặng phẩm từ Đức Chúa Trời.
14 Дознах да шта год твори Бог оно траје довека, не може му се ништа додати нити се од тога може шта одузети; и Бог твори да би Га се бојали.
Tôi biết rằng mọi quy luật Đức Chúa Trời đã định đều bất di bất dịch. Không thể thêm hoặc bớt được. Mục đích của Đức Chúa Trời là để loài người kính sợ Ngài.
15 Шта је било то је сада, и шта ће бити то је већ било; јер Бог повраћа шта је прошло.
Điều gì đang xảy ra bây giờ cũng đã xảy ra từ trước, và điều gì sẽ xảy ra trong tương lai cũng đã xảy ra từ trước, vì Đức Chúa Trời khiến những điều đã xảy ra cứ lặp đi lặp lại.
16 Још видех под сунцем где је место суда безбожност и место правде безбожност.
Tôi còn thấy rằng dưới mặt trời lại có việc gian ác nơi công đường. Phải, dù tại tòa án cũng có điều bất công!
17 И рекох у срцу свом: Бог ће судити праведнику и безбожнику; јер има време свему и сваком послу.
Tôi tự nhủ: “Đến ngày đã định, Đức Chúa Trời sẽ xét xử mọi người, cả người ngay lẫn người gian, vì tất cả những việc họ làm”.
18 Рекох у срцу свом за синове људске да им је Бог показао да виде да су као стока.
Tôi cũng nghĩ về tình trạng của loài người—cách Đức Chúa Trời thử thách loài người rằng họ chẳng hơn gì loài thú.
19 Јер шта бива синовима људским то бива и стоци, једнако им бива; како гине она тако гину и они, и сви имају исти дух; и човек ништа није бољи од стоке, јер је све таштина.
Vì cả người lẫn thú cùng chung số phận—cả hai đều thở và đều phải chết. Vậy con người có hơn gì loài thú? Thật vô nghĩa làm sao!
20 Све иде на једно место; све је од праха и све се враћа у прах.
Cả hai đều quy về một nơi—họ đến từ bụi đất và họ trở về bụi đất.
21 Ко зна да дух синова људских иде горе, а дух стоке да иде доле под земљу?
Có ai bảo được rằng linh của loài người sẽ bay lên, còn linh của loài thú sẽ sa xuống đất bụi?
22 Зато видех да ништа нема боље човеку него да се весели оним што ради, јер му је то део; јер ко ће га довести да види шта ће бити после њега?
Vậy, tôi thấy rằng chẳng có gì tốt hơn cho loài người là vui vẻ làm việc, vì họ được sinh ra để làm việc. Đó là tại sao chúng ta ở đây. Không ai có thể khiến chúng ta sống lại để hưởng thụ cuộc sống sau khi chúng ta qua đời.

< Књига проповедникова 3 >