< مزامیر 129 >

سرود زائران به هنگام بالا رفتن به اورشلیم. از ایام جوانی‌ام دشمنانم بر من ظلم بسیار کردند. اسرائیل بگوید: 1
Ka naasen awhkawng cekkhqi ing ni husit hawh uhy, tina – Israelkhqi ing amik kqawnnaak taw –
«از ایام جوانی‌ام دشمنانم بر من ظلم بسیار کردند، اما نتوانستند مرا از پای درآورند. 2
cekkhqi ing ka naasen awhkawng ni husit hlai uhy, amni noeng khawi uhy.
ضربات شلّاق آنان پشت مرا به شکل زمینی شیار شده درآورد، 3
Lai ak nawkkhqi ing kam tingkawng awh lai nawk unawh, a qytnaak a ngaw sim hqa hy.
اما خداوند مرا از اسارت آنان آزاد ساخت.» 4
Cehlai Bawipa taw dyng hy; anih ing thlakchekhqi a qui ce boet law nawh ni loet sak hy.
سرنگون شوند تمام کسانی که از اسرائیل نفرت دارند! 5
Zion ak sawhnaak thlangkhqi boeih taw chah doena hlat u seh.
همچون علفی باشند که بر پشت بامها می‌روید، که پیش از آنکه آن را بچینند، می‌خشکد 6
Iptih na sai ak cawt, a tai hlan awh ak zai nawn amyihna awm u seh;
و کسی آن را جمع نمی‌کند و به شکل بافه نمی‌بندد. 7
cemyih cetaw ak aatkung ing a kut awh ap pawm nawh, ak cawikung ingawm a ban awh ak be na ap tawm bai hy.
رهگذران آنان را برکت ندهند و نگویند: «برکت خداوند بر شما باد!» و یا «ما شما را به نام خداوند برکت می‌دهیم.» 8
Ce a hun awh ak cet saqui ing, “Bawipa a zoseennaak nak khan awh awm seh; Bawipang ming ing zoseennaak ni pe nyng,” am tina kawn.

< مزامیر 129 >