< لاویان 27 >

خداوند به موسی فرمود: 1
Cathut ni Mosi koe, nang ni Isarelnaw koe patuen na dei pouh hane teh,
«این دستورها را به قوم بنی‌اسرائیل بده: هرگاه شخصی به موجب نذری به خداوند وقف شود، می‌تواند مبلغ معینی بپردازد و خود را از وقف آزاد سازد. 2
Tami ni lawkkam e patetlah BAWIPA koe poe pawiteh, ka poe hane kawi naw, nang ni aphu tâtueng tangcoung e patetlah Cathut e hno lah ao han.
مردی که سنش بین بیست تا شصت سال باشد، پنجاه مثقال نقره برحسب مثقالِ عبادتگاه، بپردازد. 3
Nang ni bangtelamaw aphu na tâtueng han tetpawiteh, tongpa a kum 20 hoi 60 totouh e teh ngun tangka 50 touh lah aphu na tâtueng han.
زنی که سنش بین بیست تا شصت سال باشد سی مثقال نقره، 4
Napui teh ngun tangka 30 touh lah aphu na tâtueng han.
پسران پنج تا بیست ساله باید بیست مثقال نقره و دختران پنج تا بیست ساله باید ده مثقال نقره بپردازند. 5
Kum panga koehoi kum 20 totouh e tongpa teh ngun tangka 20, napui teh ngun tangka phek hra touh lah aphu na tâtueng han.
برای پسر یک ماهه تا پنج ساله، پنج مثقال نقره و برای دختر یک ماهه تا پنج ساله، سه مثقال نقره پرداخت شود. 6
Kum panga a rahim e tongpa teh ngun tangka phek panga, napui teh phek thum touh lah aphu na tâtueng han.
مرد از شصت سال به بالا باید پانزده مثقال نقره و زن از شصت سال به بالا باید ده مثقال نقره بپردازد. 7
Kumrui taruk lathueng e tongpa teh ngun tangka hlaipanga, napui teh phek hra touh lah aphu na tâtueng han.
ولی اگر کسی فقیرتر از آن باشد که بتواند این مبلغ را بپردازد، نزد کاهن آورده شود و کاهن مبلغی را تعیین کند که او قادر به پرداخت آن باشد. 8
Nang ni aphu na tâtueng e patetlah poe thai hoehpawiteh, vaihma koe a cei vaiteh, vaihma ni lawkkam ka sak e tami ni a poe thai e patetlah aphu a tâtueng pouh awh han.
«اگر نذر او شامل دادن حیوانی است که به عنوان قربانی به خداوند تقدیم می‌شود، چنین هدیه‌ای به خداوند مقدّس خواهد بود. 9
Tami ni Cathut koe saring poe pawiteh, a poe e pueng teh a thoung han.
نذرکننده تصمیم خود را در خصوص چیزی که برای خداوند نذر کرده است نباید تغییر دهد و خوب را با بد یا بد را با خوب عوض نکند. اگر چنین کند، اولی و دومی، هر دو از آن خداوند خواهند بود. 10
Kahawi thoseh, kahawihoehe thoseh, buet touh hoi buet touh na thung awh mahoeh. Thung han na ngai awh pawiteh, kahni touh hoi roi a thoung han.
ولی اگر حیوانی که برای خداوند نذر شده آن نوع حیوانی نیست که برای قربانی مجاز می‌باشد، صاحبش آن را نزد کاهن بیاورد 11
Cathut koe poe kawi hoeh e kathounghoehe saring lah awm pawiteh vaihma koe patue vaiteh,
تا قیمتش را تعیین کند و او باید آن مبلغ را هر قدر که باشد، بپردازد. 12
Ahawi hoi hawihoeh e patetlah vaihma ni aphu a tâtueng han. Vaihma ni a tâtueng e patetlah aphu teh ao han.
اگر حیوان از نوعی است که می‌توان آن را به عنوان قربانی تقدیم نمود ولی صاحبش می‌خواهد آن را بازخرید نماید، در آن صورت علاوه بر قیمتی که کاهن تعیین می‌کند، باید یک پنجم قیمت آن را نیز اضافه بپردازد. 13
Kapoekung ni ratang hanelah ngai pawiteh, saring phu hoi pung panga touh dawk pung touh bout a poe sin han.
«اگر کسی خانهٔ خود را وقف خداوند کند، کاهن باید قیمت خانه را تعیین کند و نذرکننده، این مبلغ را هر قدر که باشد، بپردازد. 14
Tami ni BAWIPA hanlah a im poe pawiteh, im ahawi hoi hawihoeh e vaihma ni a khet vaiteh aphu a tâtueng han. Vaihma ni aphu a tâtueng e patetlah aphu teh ao han.
اگر وقف کننده بخواهد خانۀ خود را بازخرید کند، باید یک پنجم بر قیمت آن اضافه کند، آنگاه خانه دوباره از آن خودش خواهد بود. 15
Im kapoekung ni bout ratang hanlah ngai pawiteh, im phu hoi pung panga touh dawk pung touh bout a poe sin han.
«اگر کسی قسمتی از زمین خود را وقف خداوند کند، ارزش آن به تناسب مقدار بذری که در آن می‌توان کاشت تعیین شود. قطعه زمینی که صد کیلو جو در آن پاشیده شود، پنجاه مثقال نقره ارزش دارد. 16
Tami ni a lawhmuen hah BAWIPA hanlah poe pawiteh, Cati patue e patetlah aphu teh a tâtueng han. Cati hmuen touh patue e law hah ngun tangka 50 touh lah aphu tâtueng han.
اگر شخصی در سال یوبیل مزرعهٔ خود را وقف خداوند کند، در آن صورت قیمت زمین برابر با قیمت محصول پنجاه سالهٔ آن خواهد بود. 17
Jubili kum kamtawng nah a law hah poe pawiteh aphu teh a tâtueng yit touh a poe han.
ولی اگر بعد از سال یوبیل باشد، آنگاه کاهن قیمت زمین را به تناسب تعداد سالهایی که به سال یوبیل بعدی باقی مانده است، تعیین خواهد کرد. 18
Jubili kum abaw hnukkhu law hah poe pawiteh, hmalae Jubili kum totouh e a ngai rae kumnaw hah vaihma ni a parei vaiteh, a tâtueng e law phu teh a payoun pouh han.
اگر آن شخص تصمیم بگیرد آن مزرعه را بازخرید نماید، بایستی علاوه بر قیمتی که کاهن تعیین می‌نماید یک پنجم هم اضافه بپردازد و مزرعه دوباره مال خودش خواهد شد. 19
Law kapoekung ni bout ratang hanlah ngai pawiteh, a law phu hoi pung panga pung touh bout a poe sin han.
ولی اگر مزرعه را بدون اینکه بازخرید نموده باشد، به دیگری بفروشد، دیگر هرگز حق بازخرید آن را نخواهد داشت. 20
Ratang thai hoeh lah alouke tami koe yawt pawiteh, bout ratang han lawi naseh.
وقتی که در سال یوبیل آن مزرعه آزاد شود، به عنوان موقوفه متعلق به خداوند خواهد بود و باید به کاهنان داده شود. 21
Jubili kum akuep toteh, hote law teh BAWIPA e lah ao vaiteh vaihmanaw ni a pang han.
«اگر کسی مزرعه‌ای را که خریده است، وقف خداوند کند ولی آن مزرعه قسمتی از ملک خانوادگی او نباشد، 22
Tami ni a ran e law hah BAWIPA hanlah poe pawiteh,
کاهن باید ارزش آن را به تناسب مقدار سالهایی که تا سال یوبیل مانده، تعیین کند، و او هم باید همان روز مبلغ تعیین شده را بپردازد. این مبلغ به خداوند تعلق دارد. 23
Jubili kum totouh hane aphu tâtueng e hah vaihma ni a kum a parei vaiteh, aphu a tâtueng e patetlah hote tami ni hote hnin dawk a poe han. Hote teh BAWIPA e doeh.
در سال یوبیل مزرعه به صاحب اصلی آن که از او خریداری شده، باز پس داده شود. 24
Jubili kum a pha toteh, hote law hah ahmaloe ka tawn ni teh kayawtkung koe bout a poe han.
تمام قیمت‌گذاری‌ها باید برحسب مثقال عبادتگاه که معادل بیست قیراط است، باشد. 25
Aphu tâtueng e pueng dawk ngun tangka lahoi na tâtueng han. Ngun tangka phek touh e teh gerah 20 touh hoi a kâvan.
«نخست‌زادۀ هر حیوانی، خواه گاو و خواه گوسفند، متعلق به خداوند است، پس کسی نمی‌تواند آن را برای خداوند نذر کند. 26
BAWIPA e lah kaawm e saring camin pueng teh, apinihai ama hanlah lat mahoeh. Bangkongtetpawiteh, camin teh BAWIPA e doeh. Maito, tu hoi hmaecanaw teh BAWIPA e lah doeh ao.
اما نوزاد حیوان حرام گوشت را که نمی‌توان برای خداوند قربانی کرد، می‌توان با پرداخت قیمتی که کاهن برای آن تعیین می‌کند به اضافهٔ یک پنجم، بازخرید نمود. اگر صاحبش نخواهد آن را بازخرید کند، کاهن می‌تواند آن را به شخص دیگری بفروشد. 27
Kathounghoehe saring lah awm pawiteh, aphu tâtueng e patetlah a ratang vaiteh pung panga touh dawk pung touh bout a poe sin han. Ratang ngai hoehpawiteh, aphu tâtueng e patetlah a yo han.
«اما چیزی که تماماً وقف خداوند شده باشد، چه انسان، چه حیوان و چه مزرعهٔ خانوادگی، هرگز فروخته یا بازخرید نشود چون برای خداوند بسیار مقدّس است. 28
Hateiteh, tami thoseh, saring thoseh, mae law thoseh, Cathut koe thoebo laihoi poe e pueng teh, apinihai bout ratang bout yawt nahanh lawi naseh. Thoebo laihoi poe e pueng teh Cathut hanlah kathoungpounge lah ao.
کسی که در دادگاه به مرگ محکوم شده باشد نمی‌تواند جان خود را بازخرید نماید، بلکه باید حتماً کشته شود. 29
Tami patenghai thoebo laihoi na poe pawiteh, bout na ratang mahoeh, na thei han.
«ده‌یک محصول زمین، چه از غله و چه از میوه، از آن خداوند است و مقدّس می‌باشد. 30
Cakang thoseh, apawhik thoseh, talai dawk hoi ka tâcawt e apawhik pueng hra touh dawk buet touh e teh BAWIPA e hno doeh. BAWIPA hanelah kathounge lah ao.
اگر کسی بخواهد این میوه یا غله را بازخرید نماید، باید یک پنجم به قیمت اصلی آن اضافه کند. 31
Hra touh dawk buet touh e hah ratang hanelah na ngai pawiteh, Aphu hoi pung panga touh dawk pung touh bout na poe sin han.
ده‌یک گله و رمه از آن خداوند است. وقتی حیوانات شمرده می‌شوند، هر دهمین حیوان متعلق به خداوند است. 32
Maito thoseh, tu hoi hmae thoseh, sonron rahim vah kâen e ahranae pueng teh BAWIPA hanelah kathounge lah ao han.
صاحب گله نباید حیوانات را طوری قرار دهد که حیوانات بد برای خداوند جدا شوند و نباید جای حیوان خوب را با بد عوض کند. اگر چنین کند، هر دو حیوان متعلق به خداوند خواهند بود و دیگر هرگز حق بازخرید آنها را نخواهد داشت.» 33
Ahawi hoi hawihoeh e na khen awh mahoeh. Buet touh hoi buet touh na thung awh mahoeh. Thung han na ngai awh pawiteh, kahni touh hoi rei a thoung han. Bout na ratang mahoeh telah na dei pouh han.
این است دستورهایی که خداوند در کوه سینا توسط موسی به قوم اسرائیل داد. 34
Hete kâpoelawknaw teh Cathut ni Sinai mon dawk Isarelnaw hanlah Mosi koe kâ a poe e naw doeh.

< لاویان 27 >