< ارمیا 47 >

این است پیام خداوند به ارمیای نبی دربارۀ فلسطینیان پیش از آنکه سپاه مصر، شهر فلسطینی غزه را تصرف کند. 1
Faro ni Gaza a tuk hoehnahlan e Filistinnaw e kong dawk, Profet Jeremiah koe BAWIPA e lawk teh a pha.
خداوند می‌فرماید: «بنگرید! از سوی شمال سیلی می‌آید، مانند رودی که طغیان کرده باشد! سیل می‌آید تا سرزمین فلسطینیان و هر چه در آن است، و شهرها و مردمانش را از میان ببرد. مردم و ساکنین آنجا از ترس و وحشت، فریاد خواهند زد و گریه و زاری خواهند نمود، 2
Atunglah hoi tui kalen teh a lawng han. Ka poum lah a lawng vaiteh, ram hoi a thung kaawm e naw pueng heh a muem han. Khopui hoi athung kaawm e taminaw pueng a khuika awh vaiteh, ram thung kaawm e taminaw pueng a kâhram awh han.
زیرا صدای سم اسبها و خروش ارابه‌ها و چرخهای آن به گوش می‌رسد! پدران می‌گریزند، بدون آنکه به فکر فرزندان درماندهٔ خود باشند! 3
A thakasai marang ka yawng thai e hoi tarantuknae rangleng ka sawm e hoi leng a tuen sak e pawlawk dawk napanaw ni a canaw khet mang laipalah a yawng awh han.
چون زمان نابودی تمام فلسطینیان و همدستانشان در صور و صیدون فرا رسیده است. من، خداوند، آنانی را که از جزیرهٔ کریت آمده‌اند، یعنی فلسطینی‌ها را از بین خواهم برد. 4
Filistin taminaw raphoenae hnin, Taire hoi Sidon koehoi kabawmkung kaawm rae raphoenae hnin teh a pha vaiteh, bangkongtetpawiteh, BAWIPA ni kacawie Kaphtor ram koehoi ka tho e Filistinnaw hah a raphoe han.
غزه تحقیر شده، موی سرش تراشیده خواهد شد. اَشقِلون با خاک یکسان خواهد شد. ای بازماندگان فلسطینی که در وادی زندگی می‌کنید، تا به کی عزاداری خواهید کرد؟ 5
Gaza taminaw e lû a ngaw pouh han. Askelon teh a pâmit han. A ram tanghling dawk kacawirae hah, bangkongmaw namahoima na kâbouk han.
«مردم فریاد برآورده خواهند گفت:”ای شمشیر خداوند، کی آرام خواهی گرفت؟ به غلاف خود برگرد و آرام بگیر و استراحت کن!“ 6
Oe! BAWIPA e tahloi na totouh maw duem na o han. Na tabu dawk kâen nateh duem awmh.
ولی چطور می‌تواند آرام گیرد، در حالی که من او را مأمور کرده‌ام تا شهر اشقلون و شهرهای ساحلی را از بین ببرد.» 7
BAWIPA ni Askelon hoi tuipui teng e ram taranlahoi kâ na poe e na thai nahlangva bangkongmaw duem ao thai han. Hawvah kâroe hanelah hruek e doeh telah ati.

< ارمیا 47 >