< غزل غزلها 1 >

غزل غزلها که از آن سلیمان است. ۱ 1
Solomon ni a thut e lanaw thung dawk e la lah ao.
او مرا به بوسه های دهان خود ببوسد زیرا که محبت تو از شراب نیکوتر است. ۲ 2
Pahni hoi paconae hoi kai hah na paco haw. Bangkongtetpawiteh, nange lungpatawnae teh misurtui hlak ahawihnawn.
عطرهای توبوی خوش دارد و اسم تو مثل عطر ریخته شده می‌باشد. بنابراین دوشیزگان، تو را دوست می‌دارند. ۳ 3
Na kâhluk e hmuitui ni na kaying toe. Nange na min teh awi e hmuitui lah ao. Hatdawkvah tanglakacuemnaw ni nang teh na lungpataw awh.
مرا بکش تا در عقب تو بدویم. پادشاه مرا به حجله های خود آورد. از تو وجد و شادی خواهیم کرد. محبت تو را از شراب زیاده ذکرخواهیم نمود. تو را از روی خلوص دوست می‌دارند. ۴ 4
Kai hah na hrawi nateh, karanglah yawng lei sei. Nang siangpahrang ni kai teh amae inae khan thung na kaw toe. Nang dawk ka lunghawi vaiteh ka konawm han. Na lungpatawnae hah misurtui hlak ka pouk han. Nang teh na lungpataw katang awh.
‌ای دختران اورشلیم، من سیه فام اماجمیل هستم، مثل خیمه های قیدار و مانندپرده های سلیمان. ۵ 5
Oe Jerusalem canu, kai teh Kedar rim patetlah ka tamang eiteh, Solomon siangpahrang e im dawk yap e hni patetlah a mei kahawi.
بر من نگاه نکنید چونکه سیه فام هستم، زیرا که آفتاب مرا سوخته است. پسران مادرم بر من خشم نموده، مرا ناطورتاکستانها ساختند، اما تاکستان خود را دیده بانی ننمودم. ۶ 6
Ka tamang poung e kaie ka takthai kecu dawk, kahawi hoeh lah na hmawt awh han. Ka manu e capanaw ni kai koe a lungkhuek awh teh, misur takhanaw hah, ka ring hanelah ka rakueng awh toe. Kaie misur takha teh ka ring hoeh.
‌ای حبیب جان من، مرا خبر ده که کجامی چرانی و در وقت ظهر گله را کجا می‌خوابانی؟ زیرا چرا نزد گله های رفیقانت مثل آواره گردم. ۷ 7
Kaie ka lungthin thung dawk Ka pahren e tami, na tuhu hah nâ e hmuen koe vaimoe, a khoum awh vaiyoe, kanîthun vah na e hmuen koe vaimoe a kâhat sak vaiyoe. Kai hah na dei pouh haw. Kai teh bangkongmaw na hui tuhu naw rahak vah hro e patetlah khuet ka o han va.
‌ای جمیل تر از زنان، اگر نمی دانی، در اثرگله‌ها بیرون رو و بزغاله هایت را نزد مسکن های شبانان بچران. ۸ 8
Napuinaw thung dawk a mei kahawipoung e lah na Oe na ka panuek hoehpawiteh, tunaw e hnukkâbang haw. Tukhoumnaw e rim teng vah, nange hmaeca hah rawca poe haw.
‌ای محبوبه من، تو را به اسبی که در ارابه فرعون باشد تشبیه داده‌ام. ۹ 9
Ka pahren e tawncanu, nang teh Faro siangpahrang e ranglengnaw thung dawk e marang hoi na bangnue.
رخسارهایت به جواهرها و گردنت به گردن بندها چه بسیار جمیل است. ۱۰ 10
Nange na tamboungnaw teh talung phu kaawm poung e lah ao teh, na lahuen teh suidingyin hoi na meihawi poung.
زنجیرهای طلا با حبه های نقره برای توخواهیم ساخت. ۱۱ 11
Nang hanelah ngun hoi sak e suihnapacap hai kaimouh ni na sak pouh han.
چون پادشاه بر سفره خودمی نشیند، سنبل من بوی خود را می‌دهد. ۱۲ 12
Nang siangpahrang teh ahnie caboi dawk na tahung nah kai koehoi, ka tho e hmuitui hmui ni kaying e lah ao.
محبوب من، مرا مثل طبله مر است که در میان پستانهای من می‌خوابد. ۱۳ 13
Kai ni ka pahren e nang e, murah hmuitui tabu ca teh, kaie lungtabue dawkvah rum touh thung ao.
محبوب من، برایم مثل خوشه بان درباغهای عین جدی می‌باشد. ۱۴ 14
Kai ni ka pahren e nang teh, kai hanelah Engedi misur takha dawk e Henna pei patetlah ao.
اینک تو زیباهستی‌ای محبوبه من، اینک تو زیبا هستی وچشمانت مثل چشمان کبوتر است. ۱۵ 15
Ka pahren e ka tawncanu, nang teh na mei ahawipoung. Na hawi poung. Nange na mit teh bakhu mit na tawn.
اینک تو زیبا و شیرین هستی‌ای محبوب من و تخت ما هم سبز است. ۱۶ 16
Kai ni ka pahren e nang teh na mei ahawipoung. Ngai a tho poung. Ka lung a nawm sak. Maimae ikhun teh hringsuepcalah ao.
تیرهای خانه ما از سرو آزاد است و سقف ما از چوب صنوبر. ۱۷ 17
Maimae im khomnaw teh, Sidar thing, a lemphu teh hmaicathing e doeh.

< غزل غزلها 1 >