< Lamentationes 5 >

1 Recordare Domine quid acciderit nobis: intuere, et respice opprobrium nostrum.
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nhớ sự đã giáng trên chúng tôi; Hãy đoái xem sự sỉ nhục chúng tôi!
2 Hæreditas nostra versa est ad alienos: domus nostræ ad extraneos.
Sản nghiệp chúng tôi đã sang tay dân ngoại, Nhà cửa thuộc về người giống khác.
3 Pupilli facti sumus absque patre, matres nostræ quasi viduæ.
Chúng tôi mất cha, phải mồ côi, Mẹ chúng tôi trở nên góa bụa.
4 Aquam nostram pecunia bibimus: ligna nostra pretio comparavimus.
Chúng tôi uống nước phải trả tiền, Phải mua mới có củi.
5 Cervicibus nostris minabamur, lassis non dabatur requies.
Kẻ đuổi theo kịp chúng tôi, chận cổ chúng tôi; Chúng tôi đã mỏi mệt rồi, chẳng được nghỉ!
6 Ægypto dedimus manum, et Assyriis ut saturaremur pane.
Chúng tôi giang tay hướng về những người Ê-díp-tô Và A-si-ri, đặng có bánh ăn no nê.
7 Patres nostri peccaverunt, et non sunt: et nos iniquitates eorum portavimus.
Tổ phụ chúng tôi đã phạm tội, nay không còn nữa. Chúng tôi đã mang lấy sự gian ác họ.
8 Servi dominati sunt nostri: non fuit qui redimeret de manu eorum.
Kẻ đầy tớ cai trị chúng tôi, Chẳng ai cứu chúng tôi khỏi tay họ.
9 In animabus nostris afferebamus panem nobis, a facie gladii in deserto.
Chúng tôi liều mạng mới có bánh mà ăn, Vì cớ mũi gươm nơi đồng vắng.
10 Pellis nostra, quasi clibanus exusta est a facie tempestatum famis.
Da chúng tôi nóng như lò lửa, Vì cơn đói thiêu đốt chúng tôi!
11 Mulieres in Sion humiliaverunt, et virgines in civitatibus Iuda.
Chúng nó đã làm nhục đàn bà tại Si-ôn, Và gái đồng trinh trong các thành Giu-đa.
12 Principes manu suspensi sunt: facies senum non erubuerunt.
Tay chúng nó đã treo các quan trưởng lên, Chẳng kính trọng mặt các người già cả.
13 Adolescentibus impudice abusi sunt: et pueri in ligno corruerunt.
Kẻ trai tráng đã phải mang cối, Trẻ con vấp ngã dưới gánh củi.
14 Senes defecerunt de portis: iuvenes de choro psallentium.
Các người già cả không còn ngồi nơi cửa thành, Bọn trai trẻ không còn chơi đàn hát.
15 Defecit gaudium cordis nostri: versus est in luctum chorus noster.
Lòng chúng tôi hết cả sự vui; Cuộc nhảy múa đổi ra tang chế.
16 Cecidit corona capitis nostri: væ nobis, quia peccavimus.
Mão triều thiên rơi khỏi đầu chúng tôi, Khốn cho chúng tôi, vì chúng tôi phạm tội!
17 Propterea mœstum factum est cor nostrum, ideo contenebrati sunt oculi nostri.
Vì vậy lòng chúng tôi mòn mỏi, Mắt chúng tôi mờ tối,
18 Propter montem Sion quia disperiit, vulpes ambulaverunt in eo.
Vì núi Si-ôn đã trở nên hoang vu, Chồn cáo đi lại trên đó.
19 Tu autem Domine in æternum permanebis, solium tuum in generationem et generationem.
Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài còn đời đời, Ngôi Ngài còn từ đời nầy sang đời kia!
20 Quare in perpetuum oblivisceris nostri? derelinques nos in longitudine dierum?
Sao Ngài quên chúng tôi mãi mãi, Lìa bỏ chúng tôi lâu vậy?
21 Converte nos Domine ad te, et convertemur: innova dies nostros, sicut a principio.
Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy xây chúng tôi trở về Ngài thì chúng tôi sự trở về Làm những ngày chúng tôi lại mới như thuở xưa!
22 Sed proiiciens repulisti nos, iratus es contra nos vehementer.
Nhưng Ngài lại bỏ hết chúng tôi, Ngài giận chúng tôi quá lắm.

< Lamentationes 5 >