< Zsoltárok 120 >
1 Grádicsok éneke. Nyomorúságomban az Úrhoz kiálték, és meghallgata engem.
(Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
2 Mentsd meg, Uram, lelkemet a hazug ajaktól és a csalárd nyelvtől!
Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
3 Mit adjanak néked, vagy mit nyujtsanak néked, te csalárd nyelv?!
Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
4 Vitéznek hegyes nyilait fenyőfa parázsával.
Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
5 Jaj nékem, hogy Mésekben bujdosom és a Kédár sátrai közt lakom!
Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
6 Sok ideje lakozik az én lelkem a békességnek gyűlölőivel!
Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
7 Magam vagyok a békesség, de mihelyt megszólalok, ők viadalra készek.
Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!