< Zsoltárok 129 >
1 Zarándoklás éneke. Sokat szorongattak engem ifjúkorom óta – mondja csak Izraél –
(Bài ca lên Đền Thờ) Khi tôi còn trẻ, nhiều lần họ gây khốn khổ cho tôi. Bây giờ, Ít-ra-ên hãy lập lại:
2 sokat szorongattak engem ifjúkorom óta, még sem bírtak velem!
Khi tôi còn trẻ, nhiều lần họ gây khốn khổ cho tôi, nhưng không thắng nổi tôi.
3 Hátamon szántottak a szántók, hosszúra húzták barázdájukat.
Họ kéo cày trên lưng tôi, rạch dài thành luống.
4 Az Örökkévaló igazságos: szétvágta a gonoszok kötelét.
Chúa Hằng Hữu rất công minh; Ngài cắt đứt dây trói của người ác.
5 Szégyent valljanak és hátráljanak meg mind a Czión gyűlölői;
Nguyện những ai ghen ghét Si-ôn phải thất bại xấu hổ.
6 legyenek mint a háztetők fűve, mely mielőtt kitépik, elszáradt;
Nguyện họ như cỏ cây mọc trên mái nhà, khô héo trước khi bị nhổ.
7 melylyel nem töltötte meg markát az arató, sem ölét a kévekötő,
Người gặt cũng như người bó, thu hoạch ít ỏi, không đầy bàn tay.
8 s nem mondták az arra menők: az Örökkévaló áldása reátok! Áldunk titeket az Örökkévaló nevében!
Nguyện người qua lại từ chối nói lời chúc phước này: “Xin Chúa Hằng Hữu ban phước cho các anh; cầu phước lành cho các anh nhân danh Chúa Hằng Hữu.”