< Psalm 129 >

1 Ein Lied im höhern Chor. Sie haben mich oft gedrängt von meiner Jugend auf, so sage Israel,
Từ khi tôi còn thơ ấu, chúng nó thường hà hiếp tôi, Y-sơ-ra-ên đáng nói,
2 sie haben mich oft gedrängt von meiner Jugend auf; aber sie haben mich nicht übermocht.
Từ khi tôi còn thơ ấu, chúng nó thường hà hiếp tôi, Nhưng không thắng hơn tôi được.
3 Die Pflüger haben auf meinen Rücken geackert und ihre Furchen lang gezogen.
Các nông phu cày trên lưng tôi, Xẻ đường cày mình dài theo trên đó.
4 Der HERR, der gerecht ist, hat der Gottlosen Seile abgehauen.
Ðức Giê-hô-va là công bình; Ngài đã chặt những dây kẻ ác.
5 Ach daß müßten zu Schanden werden und zurückkehren alle, die Zion gram sind!
Nguyện những kẻ ghét Si-ôn Bị hổ thẹn và lui lại sau.
6 Ach daß sie müßten sein wie das Gras auf den Dächern, welches verdorrt, ehe man es ausrauft,
Nguyện chúng nó như cỏ nơi nóc nhà, Ðã khô héo trước khi bị nhổ;
7 von welchem der Schnitter seine Hand nicht füllt noch der Garbenbinder seinen Arm
Ngươi gặt không nắm đầy tay mình, Kẻ bó không gom đầy ôm mình;
8 und die vorübergehen nicht sprechen: “Der Segen des HERRN sei über euch! wir segnen euch im Namen des HERRN”!
Những kẻ lại qua cũng không nói: Nguyện phước Ðức Giê-hô-va giáng trên các ngươi! Chúng ta nhơn danh Ðức Giê-hô-va chúc phước cho các ngươi.

< Psalm 129 >