< Psaumes 2 >
1 Pourquoi cette rumeur dans les nations, et chez les peuples, ces complots inutiles,
Nhân sao các ngoại bang náo loạn? Và những dân tộc toan mưu chước hư không?
2 cette levée des rois de la terre, et ces princes en conseil assemblés contre l'Éternel et contre son Oint?
Các vua thế gian nổi dậy, Các quan trưởng bàn nghị cùng nhau Nghịch Đức Giê-hô-va, và nghịch Đấng chịu xức dầu của Ngài, mà rằng:
3 « Rompons leurs fers, et secouons leurs chaînes! » [disent-ils.]
Chúng ta hãy bẻ lòi tói của hai Người, Và quăng xa ta xiềng xích của họ.
4 Sur son trône dans les Cieux Il se rit, le Seigneur se raille d'eux;
Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo báng chúng nó.
5 puis Il leur parle dans sa colère, et par son courroux Il les épouvante:
Bấy giờ Ngài sẽ nổi thạnh nộ phán cùng chúng nó, Dùng cơn giận dữ mình khuấy khỏa chúng nó, mà rằng:
6 « Moi-même j'ai oint mon Roi sur Sion, ma montagne sainte! »
Dầu vậy, ta đã lập Vua ta Trên Si-ôn là núi thánh ta.
7 – « Que je redise le décret! L'Éternel m'a dit: Tu es mon fils, en ce jour je t'ai engendré.
Ta sẽ giảng ra mạng lịnh: Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Ngươi là Con ta; Ngày nay ta đã sanh Ngươi.
8 Demande-moi, et je te donnerai les nations en héritage, et en propriété les extrémités de la terre;
Hãy cầu ta, ta sẽ ban cho Con các ngoại bang làm cơ nghiệp, Và các đầu cùng đất làm của cải. vãi
9 tu les briseras d'un sceptre de fer, comme un vase de potier, tu les mettras en pièces. »
Con sẽ dùng cây gậy sắt mà đập bể chúng nó; Con sẽ làm vỡ nát chúng nó khác nào bình gốm.
10 Maintenant, ô rois, devenez sages, soyez avertis, juges de la terre!
Vì vậy, hỡi các vua, hãy khôn ngoan; Hỡi các quan xét thế gian, hãy chịu sự dạy dỗ.
11 Soumettez-vous à l'Éternel avec crainte, soyez alarmés et tremblez!
Khá hầu việc Đức Giê-hô-va cách kính sợ, Và mừng rỡ cách run rẩy.
12 Embrassez le Fils, de peur qu'il ne s'irrite, et que vous ne vous perdiez en suivant votre voie. Car un instant encore, et sa colère s'allume. Heureux tous ceux qui mettent en lui leur confiance!
Hãy hôn Con, e Người nổi giận, Và các ngươi hư mất trong đường chăng; Vì cơn thạnh nộ Người hòng nổi lên. Phàm kẻ nào nương náu mình nơi Người có phước thay!