< Job 14 >

1 Man, who is born of woman, lives only a few days and is full of trouble.
“Con người thật yếu đuối mong manh! Đời sống thật ngắn ngủi, nhưng đầy phiền muộn!
2 He sprouts from the ground like a flower and is cut down; he flees like a shadow and does not last.
Chúng con như hoa sớm nở tối tàn. Như bóng câu vụt qua, chúng con vội vàng khuất bóng.
3 Do you look at any of these? Do you bring me into judgment with you?
Chúa cần gì phải theo dõi gắt gao, và rồi đưa con ra xét xử?
4 Who can bring something clean out of something unclean? No one.
Ai có thể đem điều trong sạch ra từ người ô uế? Không một người nào!
5 Man's days are determined. The number of his months is with you; you have appointed his limits that he cannot pass.
Chúa đã an bài số ngày của đời sống chúng con. Chúa biết rõ chúng con sống bao nhiêu tháng, và giới hạn không thể vượt qua.
6 Look away from him that he may rest, so that he may enjoy his day like a hired man if he can do so.
Xin Chúa ngoảnh mặt để chúng con yên thân! Chúng con như người làm thuê, được nghỉ ngơi sau ngày làm việc.
7 There can be hope for a tree; if it is cut down, it might sprout again, so that its tender stalk does not disappear.
Ngay cả cây cũng còn hy vọng! Nếu bị đốn xuống, nó vẫn mọc lại và nứt ra nhiều cành lá xanh tươi.
8 Though its root grows old in the earth, and its stump dies in the ground,
Dù rễ nó già cỗi trong đất và gốc thối rữa mụt nát,
9 yet even if it only smells water, it will bud and send out branches like a plant.
vừa có hơi nước, nó sẽ nẩy chồi và cây liền nứt đọt như hạt giống mới.
10 But man dies; he becomes weak; indeed, man stops breathing, and then where is he?
Nhưng khi người chết, sức họ liền tan biến. Tắt hơi rồi người đến nơi đâu?
11 As water disappears from a lake, and as a river loses water and dries up,
Như nước bốc hơi khỏi hồ, như sông cạn khô nứt nẻ,
12 so people lie down and do not rise again. Until the heavens are no more, they will not awake nor be roused out of their sleep.
con người nằm xuống và không trổi dậy nữa. Cho dù bầu trời cao tan biến, họ cũng sẽ không dậy, không gì đánh thức họ giữa giấc ngủ triền miên.
13 Oh, that you would hide me away in Sheol away from troubles, and that you would keep me in private until your wrath is over, that you would set me a fixed time to stay there and then call me to mind! (Sheol h7585)
Ước gì Chúa đem con giấu nơi âm phủ, và quên hẳn con cho đến khi cơn giận Ngài nguôi. Nhưng đến kỳ định, xin Ngài nhớ lại con! (Sheol h7585)
14 If a man dies, will he live again? If so, I would wish to wait all my weary time there until my release should come.
Người chết đi có thể sống lại chăng? Trọn những ngày lao khổ của đời con, con sẽ đợi cho đến kỳ giải thoát.
15 You would call, and I would answer you. You would have a desire for the work of your hands.
Bấy giờ Chúa gọi, con sẽ lên tiếng đáp lời, Chúa nhớ mong con, tạo vật của tay Chúa.
16 You would number and care for my footsteps; you would not keep track of my sin.
Bấy giờ Chúa sẽ canh giữ bước chân con, thay vì canh chừng tội lỗi con.
17 My transgression would be sealed up in a bag; you would cover up my iniquity.
Tội lỗi con phạm sẽ được niêm phong trong túi, và Ngài sẽ che đậy gian ác của con.
18 But even mountains fall and come to nothing; even rocks are moved out of their place;
Nhưng, như núi lở tan tành từng mảnh, như đá lăn ra muôn phía,
19 the waters wear down the stones; their flooding washes away the dust of the earth. Like this, you destroy the hope of man.
như nước chảy đá mòn, như thác lũ cuốn trôi bùn đất, vì Chúa phá tan hy vọng của con người.
20 You always defeat him, and he passes away; you change his face and send him away to die.
Chúa đè bẹp con người, rồi người phải qua đi. Chúa thay sắc diện người và đuổi người đi khuất.
21 If his sons are honored, he does not know it; and if they are brought low, he does not see it.
Họ không bao giờ biết con cháu họ sẽ được tôn trọng hay thất bại ê chề, Nào ai biết được.
22 He feels only the pain of his own body, and he mourns for himself.
Họ chỉ biết thân mình đau đớn; đời sống họ đầy dẫy khổ đau.”

< Job 14 >