< Job 17 >
1 My spirit is broken, my days are cut short, the grave is ready for me.
“Tâm hồn con tan vỡ, và cuộc đời con ngắn lại. Huyệt mộ đón chờ con.
2 Yet truly those that mock are with me, and on their offendings must my eye rest.
Con bị bọn người vây quanh chế giễu. Mắt con luôn thấy họ khiêu khích con.
3 And thou, [Creator!] attend, I pray thee, be my surety with thyself: who else is there that would strike hands with me?
Xin Chúa bào chữa cho sự vô tội của con, ôi Đức Chúa Trời, vì ngoài Chúa còn ai bảo vệ con.
4 For thou hast concealed their heart against intelligence: therefore art thou not exalted [through them].
Chúa khiến tâm trí họ tối tăm, nên họ không thể nào vượt thắng.
5 Every one of them speaketh deceptively to his friends: may also the eyes of his children fail.
Ai phủ nhận bạn bè để được thưởng, mắt con cái người ấy sẽ mù lòa.
6 And he hath placed me here as a by-word unto nations; and I become openly as a place of abomination.
Đức Chúa Trời khiến tôi bị đàm tiếu giữa mọi người; Họ phỉ nhổ vào mặt tôi.
7 Therefore is my eye dim from vexation, and my limbs are all of them like a shadow.
Hai mắt tôi làn vì đau buồn, tay chân tôi rã rời như chiếc bóng.
8 Upright men must be astonished at this, and the innocent must arouse himself against the hypocrite.
Người ngay thẳng sẽ ngạc nhiên nhìn tôi. Còn người vô tội sẽ chống lại kẻ vô đạo.
9 Yet will the righteous hold firmly on to his way; and he that is clean of hands will acquire additional strength.
Người công chính giữ vững đường lối mình, người có bàn tay trong sạch ngày càng mạnh mẽ.
10 But all of you, do only return, and come but [to me]: and yet I shall not find among you one wise man.
Tôi mời các bạn lại đây biện luận một lần nữa, vì các bạn đây chẳng ai khôn sáng.
11 My days are past, my resolves are broken off, [even the thoughts]—the possessions of my heart.
Đời tôi đã qua. Hy vọng đã mất. Ước vọng lòng tôi cũng tiêu tan.
12 These would change the night into day, the light as near in the presence of darkness.—
Những người này bảo đêm là ngày; họ cho rằng bóng đêm là ánh sáng.
13 When I hope for the nether world as my house; in the darkness have I spread my couch; (Sheol )
Nếu tôi chờ đợi, âm phủ sẽ là nhà tôi ở, tôi trải giường ra trong bóng tối thì sao? (Sheol )
14 When I call to corruption, Thou art my father: Thou art my mother, and my sister, to the worms.
Nếu tôi gọi mộ địa là cha tôi, và gọi giòi bọ là mẹ hay là chị tôi thì thế nào?
15 Ay, where is then my hope? as for my hope, who will see it [fulfilled]?
Nào còn hy vọng gì cho tôi? Có ai tìm được cho tôi niềm hy vọng?
16 Let then my limbs sink down to the nether world: truly in the dust alone there is rest for all. (Sheol )
Không, hy vọng tôi sẽ theo tôi vào âm phủ. Và cùng tôi trở về cát bụi!” (Sheol )