< 诗篇 121 >
1 上行之诗。 我要向山举目; 我的帮助从何而来?
(Bài ca lên Đền Thờ) Tôi ngước nhìn đồi núi— ơn cứu giúp đến từ đâu?
Ơn cứu giúp từ Chúa Hằng Hữu, Đấng sáng tạo đất trời!
Chúa không để chân ngươi trơn trợt; Đấng canh giữ ngươi không bao giờ ngủ.
Phải, Đấng canh giữ Ít-ra-ên luôn tỉnh thức, Ngài không bao giờ ngủ.
Chúa Hằng Hữu là Đấng canh giữ ngươi! Chúa Hằng Hữu đứng bên ngươi như chiếc bóng che chở.
Ban ngày, mặt trời sẽ không thiêu đốt ngươi, ban đêm ánh trăng cũng không làm hại.
7 耶和华要保护你,免受一切的灾害; 他要保护你的性命。
Chúa Hằng Hữu gìn giữ ngươi khỏi mọi tai họa và bảo vệ mạng sống ngươi.
Chúa Hằng Hữu che chở ngươi khi ra khi vào, từ nay đến muôn đời.