< 詩篇 120 >
(Bài ca lên Đền Thờ) Lúc khốn cùng, tôi kêu cầu Chúa Hằng Hữu; tôi kêu khóc, Ngài đáp lời tôi.
2 上主,求您救我脫離說謊者的口脣,上主,求您救我擺脫詭詐的舌根。
Xin Chúa Hằng Hữu cứu con khỏi môi dối trá và khỏi lưỡi lừa gạt.
3 您這詭詐的口舌,究竟怎樣對待付您?究竟怎樣懲治您?
Này, lưỡi lừa dối, Đức Chúa Trời sẽ làm gì cho ngươi? Ngài còn thêm cho ngươi điều gì nữa?
Hẳn là mũi tên nhọn của lính chiến, với những viên than hồng từ lá chổi.
5 我真不幸! 因為要在默舍客居住,要在刻達爾的帳幕寄宿。
Khốn cho tôi vì ngụ tại Mê-siếc, và trú trong lều Kê-đa.
Tôi ở đó quá lâu, với những người ghét hòa bình,
Tôi chuộng hòa bình; nhưng khi tôi nói ra, họ lại muốn chiến tranh!